Diễn viên John Booth khoét một lỗ ở cửa nhà rồi lén bẻ khóa rồi tiếp cận ông Abraham Lincoln trước lúc nổ súng gần cạnh hại vị tổng thống trang bị 16 của nước Mỹ.

Bạn đang xem: Tổng thống mỹ abraham lincoln


Bắt cóc tổng thống bất thành

John Wilkes Booth xuất thân vào một mái ấm gia đình nghệ sĩ truyền thống, có cha là Junius Brutus Booth, một nghệ sỹ tài ba, còn anh trai là Edwin Booth, người được giới phê bình kịch nghệ đánh giá là “nhân trang bị đóng vai Hoàng tử Hamlet giỏi nhất rất nhiều thời đại”.

Nối nghiệp phụ vương và anh trai, John cũng biến đổi một diễn viên xuất nhan sắc và thiết kế xây dựng tên tuổi tại một đơn vị hát nổi tiếng ở Baltimore (tiểu bang Maryland, Mỹ). Cùng với vẻ điển trai cùng năng lực diễn xuất trời phú, John luôn được trả nấc đãi ngộ ngất xỉu ngưởng và thu hút đông đảo người hâm mộ.

Không chỉ chuyển động nghệ thuật, phái nam diễn viên còn được nghe biết với mục đích một tay thầu khoán tài ba, luôn luôn thực hiện nay “các phi vụ xuyên liên bang” rồi dấn thân vào tuyến đường áp phe bao gồm trị. Phệ lên sinh sống tiểu bang Maryland, Bắc Mỹ, dẫu vậy John luôn tự coi mình là fan miền Nam. Ông phẫn nộ và bất mãn với những người theo chủ nghĩa bến bãi nô.

*

John Wilkes Booth. Ảnh: How
Stuff
Works.

Nửa cuối thế kỷ 19, nước Mỹ chìm ngập trong cuộc kháng chiến giữa những tiểu bang khu vực miền bắc và miền Nam. Sự đối nghịch thân giới quý tộc phía bắc cùng giới chiếm hữu nô lệ phía nam sắp đến hồi kết thúc. Với bức thông điệp lịch sử dân tộc về giải phóng nô lệ phát hành năm 1863, Tổng thống Abraham Lincoln sẽ vấp yêu cầu sự phản chống dữ dội của những kẻ phòng đối, trong những số ấy có John Booth.

Nam diễn viên khi đó đã gặp gỡ gỡ với những gián điệp Liên minh miền nam vào mùa hè năm 1864 cùng cùng âm mưu một planer bắt cóc Tổng thống Lincoln. Theo đó, John và đồng lũ sẽ đưa tổng thống tới trụ sở liên hợp ở Richmond, Virginia, rồi áp dụng ông nhằm đổi lấy các tù nhân nổi loạn đang bị tổ chức chính quyền giam giữ.

Chứng kiến kế hoạch cũ thất bại, đi cùng việc Liên minh miền nam bộ sụp đổ sau sự đầu sản phẩm của tướng Robert E. Lee trước Quân team miền Bắc, John Booth lâm vào hoàn cảnh trạng thái suy sụp. Sự căm phẫn dâng trào khiến nam diễn viên gạch ra kế hoạch mới. Đó là tập hợp đồng minh và ám sát Tổng thống Lincoln.

Đêm chấn đụng của nước Mỹ

Căn phòng vị trí Tổng thống Lincoln ngồi chỉ tất cả 2 cửa. Cửa trước xuất hiện thêm phía sảnh khấu và cửa ngõ sau được chốt chặt. Tuy nhiên, không người nào biết rằng một ngày trước, John đang khoét một lỗ rộng khoảng chừng 10 cm ở cửa sau, ngay gần chốt cửa rồi ngụy trang khéo léo.

Lợi dụng lúc vở diễn gửi cảnh, sĩ quan cảnh về rời phòng VIP để ra sảnh phệ uống cà phê, kẻ thủ ác sẽ rút chốt cửa, lẻn vào nấp ngay lập tức sau ghế của tổng thống. Đúng lúc tiếng vỗ tay rộ lên, John Booth rút súng dí ngay cạnh đầu tổng thống và nã đạn.

Sau giờ súng chát chúa, hắn lại cần sử dụng dao chém vào tay Thống đốc Rathbone rồi nhảy lên sân khấu hét to: "Kẻ bạo tàn luôn luôn bị kết liễu. Miền nam đã được báo thù". Tạo án xong, John quăng quật trốn khỏi hiện trường.

*

Về phía Thống đốc Rathbone, lốt chém ko gây nguy khốn cho tính mạng con người của ông. Tuy nhiên, ký ức về đêm kinh hoàng trên rạp Ford luôn luôn đeo bám dai dẳng trong thâm tâm trí thống đốc.

Đối với đồng đàn của John Booth, giới chức Mỹ tiếp nối đã bắt giữ cùng kết tội 8 người. Bốn trong các đó bị phán quyết tử hình với treo cổ, 3 tên lĩnh án bình thường thân trong khi tên sót lại phải chấp hành nấc án 6 năm tù.

John Surratt Jr., một đồng phạm khác vào vụ án, bị bắt giữ sau khi bỏ trốn ngoài nước Mỹ. Năm 1867, John hầu tòa với kết tội đồng phạm giết thịt người.

Trong cái chết của Tổng thống Lincoln, tất cả một điều đáng chú ý là tại tiến trình này, Tổng thống Mỹ vẫn chưa tồn tại một cơ quan mật vụ hay trực, đảm bảo sự bình yên cho người đứng đầu xứ cờ hoa. Yêu cầu đến sau tử vong của Mc
Kinley, vị tổng thống Mỹ thứ cha bị ám sát trong tầm 40 năm, mật vụ Mỹ mới xác định trở thành lực lượng đảm bảo tổng thống, chuyển động thống nhất với chặt chẽ.

Tổng Thống Hoa Kỳ sản phẩm công nghệ 16 Abraham Lincoln là giữa những vị tổng thống danh tiếng trong lịch sử hào hùng nước Mỹ, không chỉ có vì ông sẽ lèo lái tổ quốc vượt qua cuộc nội chiến kéo dãn từ năm 1861 đến năm 1865, mà còn vì ông là tổng thống đã giải phóng cho hàng triệu người bầy tớ thoát khỏi tình cảnh lầm than với áp bức.
Tuy nhiên, không phải một mau chóng một chiều nhưng Abraham Lincoln dành được quyết định lịch sử để giải phóng bạn nô lệ. Ông đang trải qua không ít kinh nghiệm của thực tế xã hội và cũng đã có lúc lập ngôi trường chống bầy tớ của ông gây nên nhiều tranh cãi.
Ngày 12 mon 2 là sinh nhật vật dụng 212 của vị tổng thống mập ú này, xin lật lại trang sử của Hiệp bọn chúng Quốc Hoa Kỳ giúp thấy Tổng Thống Abraham Lincoln đã cân nhắc và hành động ra sao đối với vấn đề người nô lệ tại Mỹ vào thời đại của ông, theo tài liệu của www.en.wikipedia.org và những sử sách khác.
Lincoln sinh vào ngày 12 tháng 2 năm 1809 trên Quận Hardin làm việc Kentucky. Mái ấm gia đình của ông thường đi lễ tận nơi thờ Separate Baptists, nơi có các tiêu chuẩn chỉnh đạo đức tráng lệ và phòng lại bài toán nghiện rượu, khiêu vũ, với nô lệ. Mái ấm gia đình của ông đã đi về hướng bắc quá qua Sông Ohio để tới Indiana, khu vực mà bầy tớ không được đến phép, cùng lập nghiệp tại Perry, hiện nay thuộc Quận Spencer nằm trong tiểu bang Indiana. Lincoln tiếp đến nói rằng cuộc dời nơi ở này là “một phần vì vụ việc nô lệ” nhưng chính yếu bởi vì nhiều trở ngại về quyền sở hữu đất đai.
Khi còn trẻ, ông đi về phía tây để tới tè bang tự do Illinois. Vào trong ngày 27 tháng một năm 1838, bài bác diễn văn Lyceum của Abraham Lincoln đã đọc mang lại các học viên trung học tập đệ nhất cung cấp của Springfield tại Illinois, và trong bài xích diễn văn ông sẽ nói đến chế độ nô lệ. Trước đó 7 tuần lễ, một đám đông tín đồ tại Illinois đang giết bị tiêu diệt Ikijah Lovejoy, một mục sư giáo phái Presbyterian và là chủ bút của một tờ báo có quan điểm chống chế độ nô lệ mạnh mẽ. “Tâm trạng của tín đồ dân Illinois khi đám đông khó chịu giết bị tiêu diệt Lovejoy là ủng hộ cơ chế nô lệ, nhưng không phải chỉ có tại Illinois. Các nhà lập pháp tè bang của Connecticut và thủ đô new york vào thập niên 1830s đã thông qua nhiều nghị quyết bắt đầu rằng chế độ quân lính được gật đầu đồng ý trong Hiến Pháp Hoa Kỳ cùng rằng không tồn tại tiểu bang nào gồm quyền nhằm can thiệp.” chính Lincoln đã là 1 trong trong 6 Dân Biểu của Hạ Viện trên Illinois đã bỏ phiếu chống lại quyết nghị nói rằng “quyền sở hữu nô lệ là thiêng thiêng … (rằng) chúng tôi không gật đầu về việc hình thành những xã hội bãi bỏ chế độ bầy tớ … rằng cơ quan ban ngành Trung Ương ko thể bãi bỏ chế độ nô lệ tại Thủ Đô. … 6 tuần lễ sau đó, ông và Dân Biểu Dan Stone sẽ làm 1-1 chống lại việc trải qua của quyết nghị – một hiện tượng được sử dụng không nhiều để đệ trình sự bất mãn táo tợn mẽ,” theo Paul Simon trong nội dung bài viết “Essay on Lincoln"s Lyceum Speech.”
Vào năm 1842, Lincoln thành hôn với Mary Todd trên Springfield, Illinois. Bà là con gái của một chủ nô lệ tại Kentucky, nhưng lại bà không khi nào làm nhà các quân lính và đã ngăn chặn lại chế độ bầy tớ khi trưởng thành.
Lincoln, bên lãnh đạo có rất nhiều liên hệ với sự hoàn thành chủ nghĩa nô lệ tại Hoa Kỳ, trở thành nổi bật trên vn vào thập niên 1850s, theo sau sự thành lập và hoạt động của Đảng cộng Hòa, tất cả lập trường chấp thuận là rằng thoải mái là “tự nhiên,” điều kiện thoải mái và tự nhiên của toàn bộ các khu vực dưới chủ quyền trực tiếp của Hiến Pháp, trong lúc chế độ bầy tớ là “ngoại lệ” cùng từng khu vực vực. Ban đầu, là member của Đảng Whig tại Quốc Hội Illinois, Lincoln đang công bố phiên bản viết tay chống lại việc thông qua một nghị quyết của Quốc Hội này bảo rằng chế độ quân lính không đề nghị bị huỷ bỏ tại Thủ Đô. Vào năm 1841, ông đã chiến hạ một vụ kiện tụng (Bailey v. Cromwell), thay mặt đại diện cho một đàn bà da đen, Nance Legins-Costley, và những người dân con của bà là các người nhận định rằng bà đang được tự do thoải mái và cần yếu bị buôn bán như một nô lệ.
*

Tuyên Ngôn Giải Phóng nô lệ của Tổng Thống Lincoln được đọc trước tiên tiên. Hình do họa sỹ Francis Bicknell Carpenter vẽ vào năm 1864. (www.en.wikipedia.org)


Một giữa những thí dụ cụ thể sớm duy nhất về quan điểm được viết ra của Lincoln về công ty nghĩa bầy tớ đến xuất phát điểm từ 1 lá thư Lincoln vẫn viết vào thời điểm năm 1845 cho tất cả những người bạn của ông là Williamson Durley, tương quan đến sự sáp nhập của Texas. Vào lá thư đó, Lincoln bảo rằng ông không đứng trên lập trường về việc sáp nhập, tuy vậy ông nói thêm “Có thể đúng, tại mức độ làm sao đó, rằng với việc sáp nhập, một số người nô lệ có thể được gửi tới Texas và tiếp tục làm nô lệ, rằng trái lại hoàn toàn có thể được giải phóng. Mang đến dù ở tại mức độ cơ mà điều này có thể đúng, tôi nghĩ việc sáp nhập là 1 điều ác.” cùng rồi ông giải thích “Tôi coi đó là trọng trách tối đặc biệt quan trọng đối với chúng ta tại hầu hết tiểu bang từ bỏ do, bởi Liên Minh của những tiểu bang, và có lẽ để thiết yếu nó thoải mái (dù nó có vẻ nghịch lý) nhằm chế độ bầy tớ tại đa số tiểu bang khác; trong những khi mặt khác, tôi giữ lập trường ví dụ bình đẳng, mà bọn họ không lúc nào thích hòa hợp trực tiếp hay loại gián tiếp, với bài toán ngăn chận chế độ nô lệ khỏi dòng chết tự nhiên – nhằm tìm mọi nơi khác mang đến nó sống, lúc nó có thể không còn tồn tại được nữa tại khu vực cũ.” quan điểm này, rằng chế độ nô lệ sẽ bị giảm bỏ kết quả nhất bằng việc ngăn chận sự không ngừng mở rộng của nó rộng là trực tiếp bãi bỏ, là duy nhất quán đối với Lincoln qua suốt sự nghiệp thiết yếu trị của ông dẫn tới câu hỏi ông đắc cử Tổng Thống vào khoảng thời gian 1860.
Vào khoảng năm 1848, Lincoln hợp tác với Dân Biểu vận động bãi bỏ chế độ bầy tớ Joshua R. Giddings viết dự luật bãi bỏ chế độ nô lệ tại Thủ Đô với việc bồi thường đối với những người chủ nô lệ, cấm bắt nô lệ chạy trốn, và bỏ phiếu phổ thông về vấn đề này, theo Eric Foner trong tác phẩm xuất bản năm 2010 “The Fiery Trial: Abraham Lincoln và American Slavery.” tuy nhiên, chế độ nô lệ tại Thủ Đô đã không ngừng cho cho năm 1862, khi Lincoln làm tổng thống và không thể thượng nghị viên miền nam.

Xem thêm: Review 10 kem trị sẹo hiệu quả nhất năm 2023, review 10 kem trị sẹo tốt nhất năm 2023


Vào ngày 16 tháng 10 năm 2854, trong bài diễn văn “Peoria Speech” của ông, Lincoln tuyên bố chống lại cơ chế nô lệ, nhưng mà ông vẫn lập lại trong lộ trình tiếp cận tổng thống của ông. Bằng giọng Kentucky của ông, với âm vang hùng hỗ, ông nói rằng Đạo luật pháp Kansas gồm một sự “dửng dưng được tuyên bố, nhưng mà khi tôi yêu cầu suy nghĩ, lòng máu nóng thực sự bịt đậy so với sự mở rộng của công ty nghĩa nô lệ. Tôi ko thể làm cái gi ngoài bài toán thù ghét nó. Tôi thù ghét nó chính vì sự bất công quyết liệt của chính cơ chế nô lệ. Tôi ghét nó cũng chính vì nó tướt đi hình tượng cộng hòa của chúng ta về ảnh hưởng chính đáng của nó trên cố gắng giới.”
Năm 1857, kết án của tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ vào vụ Dred Scott khiếu nại Sandford đã có tác dụng Lincoln ghê hãi. Chánh thẩm phán Roger B. Taney trong phán xét viết rằng fan da đen chưa hẳn là công dân và không tồn tại quyền nào từ Hiến Pháp. Trong lúc tác giả của nó hi vọng rằng Dred Scott sẽ kết thúc tất cả những tranh cãi về chủ nghĩa quân lính để có lợi cho những chủ nô tại miền nam, phán quyết làm dậy lên thêm sự căm thù tại miền Bắc. Lincoln đã lên án nó như là thành phầm của thủ đoạn để ủng hộ Quyền Lực quân lính và có niềm tin rằng phán quyết của Dred Scott, kết hợp với Đạo lý lẽ Kansas–Nebraska Act, tạo cho chế độ quân lính có năng lực lan rộng lớn vào những tiểu bang từ do. Ông nhận định rằng phán quyết này không phù hợp với Tuyên Ngôn Độc Lập. Ông bảo rằng trong khi các bậc tổ phụ đã hoài nghi tất cả con bạn đều bình đẳng trong phần nhiều khía cạnh, chúng ta tin rằng toàn bộ mọi tín đồ đều bình đẳng “trong một số quyền bất khả tương nhượng, mà trong những đó là quyền sống, trường đoản cú do, và mưu mong hạnh phúc,” theo Harry V. Jaffa trong nhà cửa xuất bạn dạng năm 2000 “A New Birth of Freedom: Abraham Lincoln và the Coming of the Civil War.”
Được tuyệt hảo bởi sự tăng tốc của công ty nghĩa kháng da đen, quan trọng tại những tiểu bang bên Indiana, Illinois, và Kentucky, Lincoln vẫn kết luận bởi vì những fan da white không lúc nào cho phép fan da đen sống trong Mỹ được bình đẳng, bọn họ sẽ tốt hơn ví như tự nguyện di cư ra phía bên ngoài thuộc địa Hoa Kỳ, lý tưởng tuyệt nhất là tại Trung Mỹ tuyệt Vùng Caribbean. Ông có rất ít ý thức vào lịch trình Xã Hội nằm trong Địa Hóa Mỹ, mà mục tiêu là để thuộc địa hóa những người Mỹ da đen tại Liberia, tại bờ biển khơi Miền Tây Phi Châu. Trong bài diễn văn tại Peoria, Illinois, Lincoln chỉ ra rằng những khó khăn vô thuộc của công tác như vậy là một sự cản trở để tìm ra cách tiện lợi để nhanh chóng chấm dứt chể độ nô lệ. Vào một cuộc tranh luận trong thời điểm tháng 8 năm 1858 ông nói rằng, “Nếu vớ cả quyền lực được trao mang lại tôi <…> thì sự thôi thúc thứ nhất của tôi vẫn là trả tự do thoải mái cho tất cả người nô lệ, và gửi họ về Liberia, -- về quê hương của chủ yếu họ. Nhưng suy nghĩ trong giây lát thuyết phục tôi rằng bất cứ điều gì của sự hi vọng vào (như tôi cho rằng có) đều có thể có vào điều này, trong mặt đường dài, việc tiến hành đột ngột của nó là ko thể,” theo Paul Escott trong thành tích “What Shall We vày with the Negro?” được NXB Đại học Virginia xuất bạn dạng vào năm 2009.
Vào năm 1855, Lincoln viết cho Joshua Speed, một người chúng ta và là 1 trong những chủ bầy tớ tại Kentucky, rằng, “Bạn biết tôi không thích chính sách nô lệ; và bạn thừa nhận hoàn toàn sai lầm trườu tượng của nó … Tôi cũng bằng lòng quyền của bạn và nhiệm vụ của tôi, theo hiến pháp, liên quan đến những quân lính của bạn. Tôi thú nhấn tôi ghét bắt gặp những sản xuất vật nghèo bị săn lùng, cùng bị bắt, cùng bị mang quay trở lại những người loại ấy của họ, cùng những các bước không tất cả tưởng thưởng; cơ mà tôi đề xuất cắn răng với im lặng…. Lúc lập quốc, họ đã ban đầu bằng vấn đề tuyên bố rằng “tất cả mọi người đều được có mặt bình đẳng.” chúng ta bây giờ thực tế hiểu nó “tất cả mọi fan đều được sinh ra bình đẳng, ngoại trừ bạn da đen.”
Nhiều cảm hứng chống bầy tớ công khai của Lincoln được giãi bày trong 7 cuộc tranh cãi giữa Lincoln và Douglas vào khoảng thời gian 1858 để chống lại đối phương của ông là Stephen Douglas, trong cuộc chuyển vận tranh cử chức Thượng nghị viên Hoa kỳ bất thành của Lincoln. Douglas cổ võ “chủ quyền phổ biến” và chính quyền tự trị, mà để giúp các công dân của phạm vi hoạt động quyền để quyết định chế độ quân lính có thích hợp pháp ở đó hay không. Douglas chỉ trích Lincoln là không kiên quyết, nói rằng ông ấy đã thế đôi thông điệp và lập trường về chế độ quân lính và về quyền thiết yếu trị của các người da đen tự do thoải mái để thu hút khán giả trước ông ấy, khi miền bắc Illinois thù ghét so với chế độ bầy tớ nhiều hơn miền nam bộ Illinois.
Lincoln nói rằng những người Da Đen gồm quyền “sống, trường đoản cú do, và mưu cầu hạnh phúc” trong cuộc tranh luận đầu tiên của Lincoln-Douglas.
Trong lá thư gửi cho Thượng nghị viên Lyman Trumbull vào trong ngày 10 tháng 12 năm 1860, Lincoln viết rằng, “Không có sự thỏa ước về vấn đề chính sách nô lệ,” theo Mario M. Cuomo và Harold Holzer trong công trình xuất bạn dạng năm 1990 “Lincoln on Democracy.” vào lá thư gửi cho John A. Gilmer của North Carolina vào trong ngày 15 tháng 12 năm 1860, cơ mà ngay tiếp nối đã được đăng tải báo, Lincoln viết rằng “chỉ có sự khác hoàn toàn cụ thể” thân Bắc và Nam nhưng “Bạn suy nghĩ chế độ nô lệ là đúng và bắt buộc được mở rộng; chúng tôi nghĩ nó là không nên và buộc phải được hạn chế.” Lincoln lập lại tuyên cha này trong lá thư gửi mang lại Alexander H. Stephens của Georgia vào trong ngày 22 mon 12 năm 1860, theo Eric Foner trong công trình “The Fiery Trial: Abraham Lincoln & American Slavery.”
Vào ngày 15 mon 12 năm 1860, Thượng nghị viên John J. Crittenden của Kentucky đã khuyến cáo Thỏa Hiệp Crittenden, một loạt những tu chính hiến pháp nhằm mục tiêu mục đích dỗ ngọt những tiểu bang Liên Minh khu vực miền nam trong việc quay trở lại Liên Bang Miền Bắc. Tổng Thống trúng cử Lincoln đã bác bỏ bỏ Thỏa Hiệp Crittenden cũng chính vì nó sẽ chất nhận được sự mở rộng chế độ nô lệ.
Vào ngày 22 tháng 8 năm 1862 Lincoln đã thông dụng lá thư vấn đáp bài bình luận bởi Horace Greeley của báo new york Tribune, mà trong số ấy vị chủ cây viết này hỏi nguyên nhân Lincoln vẫn chưa công bố tuyên ngôn giải phóng nô lệ, lúc ông đã được trao thẩm quyền để triển khai bởi Đạo nguyên lý Second Confiscation Act. Vào thư vấn đáp Lincoln nói rằng, “Tôi muốn bảo vệ Liên Minh. Tôi muốn bảo đảm an toàn nó bằng phương pháp ngắn tuyệt nhất theo Hiến Pháp. Bao lâu mà thẩm quyền quốc gia rất có thể được duy trì, thì Liên Bang miền bắc bộ sẽ là “Liên Bang như nó là” sát hơn.”
Chỉ một tháng sau khoản thời gian viết lá thư này, Lincoln đã công bố Tuyên Ngôn Giải Phóng quân lính sơ khởi của ông, mà trong những số ấy tuyên tía rằng bắt đầu năm 1863, ông đang dùng những sức mạnh cuộc chiến tranh để giải phóng toàn bộ người quân lính trong những tiểu bang vẫn còn trong chứng trạng nổi loàn khi họ nằm dưới sự kiểm soát điều hành của Liên Bang Miền Bắc.
Vào tháng 9 năm 1862, cuộc chiến của Antientam đã giúp Lincoln thắng lợi mà phan xuân cần để ra mắt Tuyên Ngôn hóa giải Nô Lệ. Trong trận chiến này, cho dù Liên Bang khu vực miền bắc bị tổn thất nặng nề nề rộng Liên Minh khu vực miền nam và tướng Mc
Clellan đã chất nhận được binh sĩ của tướng mạo Robert E. Lee chạy thoát, những lực lượng Liên Bang miền bắc đã mang lại Maryland bị Liên Minh miền nam xâm chiếm, đã các loại khỏi vòng chiến hơn 1 phần tư quân team của tướng Lee.
Vào ngày 22 tháng 9 năm 1862, năm hôm sau khi trận đánh Antietam đã diễn ra, và trong những lúc đang sống tại Trại Lính, Lincoln đã tập trung nội những trong một phiên họp và giới thiệu Tuyên Ngôn giải hòa Sơ Khởi. Theo sử gia chăm về binh đao James M. Mc
Pherson, Lincoln nói với các thành viên Nội những rằng ông đã làm cho một giao ước với Thượng Đế, rằng nếu Liên Bang miền bắc bộ đuổi Liên Minh khu vực miền nam ra khỏi Maryland, thì ông sẽ ra mắt Tuyên Ngôn hóa giải Nô Lệ.
Tuyên Ngôn cuối cùng đã được công bố vào ngày một tháng 1 năm 1863. Mặc dù được Quốc Hội ngầm trao thẩm quyền, Lincoln đã sử dụng quyền lực của Tổng tư Lệnh Lục Quân và hải quân “như là phương án chiến tranh phải thiết” như nền tảng của tuyên ngôn, đúng hơn tương tự với một đạo luật do Quốc Hội ban hành hay một tu chủ yếu hiến pháp. Tuyên Ngôn gồm đoạn viết như sau:
“Vào ngày một tháng giêng của năm một ngàn tám trăm sáu mươi ba, tất cả những bạn bị giữ lại như các bầy tớ trong bất kể Tiểu Bang nào, hay một trong những phần được hướng dẫn và chỉ định của tiểu Bang, những người nổi loạn hạn chế lại Hiệp chúng Quốc trường đoản cú rày về sau sẽ được thoải mái vĩnh viễn; và cơ quan ban ngành hành pháp của Hiệp chúng Quốc, tất cả quân nhóm và thủy quân sẽ chấp nhận và duy trì gìn sự trường đoản cú do của các người đó, và sẽ không còn có hành vi nào bọn áp những người dân như thế, hay bất cứ người nào trong những người đó, trong bất kể nỗ lực nào nhưng họ hoàn toàn có thể thực hiện cho việc tự do thực sự của họ.”
Lúc đầu, Tuyên Ngôn giải hòa chỉ có hiệu lực thực thi tự vị cho 1 phần trăm bé dại của người nô lệ, so với những tín đồ ở bên sau lằn ma lanh của Liên Bang khu vực miền bắc tại những khoanh vùng không miễm trừ. đa số người quân lính vẫn còn ở mặt sau lằn ranh của Liên Minh miền nam hay trên các quanh vùng Liên Bang miền bắc bộ xâm chiếm được miễn trừ. Tuyên Ngôn Giải Phóng nô lệ chỉ giúp cơ quan chỉ đạo của chính phủ Lincoln căn nguyên pháp lý để giải phóng người nô lệ tại những khu vực Miền nam giới mà vẫn còn trong nổi loạn vào trong ngày 1 tháng một năm 1863. Nó hủy bỏ công dụng chế độ bầy tớ khi quân team Liên Bang khu vực miền bắc tiến xuống miền nam bộ và xâm chiếm toàn cục Liên Minh Miền Nam.
Tuyên Ngôn Giải Phóng bầy tớ cũng cho phép việc ghi danh giải phóng nô lệ trong quân đội Hiệp chúng Quốc. Trong thời gian chiến tranh ngay sát 200,000 bạn da đen, phần nhiều là cựu nô lệ, đã tham gia vào Quân Đội Liên Bang Miền Bắc. Sự tham gia của không ít người này đã giúp cho miền bắc bộ có thêm nhân lực đặc trưng trong việc chiến thắng chiến tranh. Liên Minh miền nam đã không có thể chấp nhận được người bầy tớ làm quân nhân trong quân team của họ cho đến tháng cuối cùng trước khi họ bị tiến công bại.
John Wilkes Booth là một trong những tài tử khét tiếng và là điệp báo của Liên Minh miền nam bộ từ Maryland. Cho dù ông chưa khi nào tham gia vào quân đội Liên Minh Miền Nam, ông đã có nhiều tiếp xúc với mật vụ của liên kết Miền Nam. Sau khi có mặt tại chương trình diễn thuyết vào ngày 11 tháng bốn năm 1865 mà trong các số ấy Lincoln cổ võ quyền bầu cử cho tất cả những người da đen, Booth đang ôm ấp âm mưu ám sát Tổng Thống.
*

Hình diễn tả cảnh Tổng Thống Abraham Lincoln bị giết hại trong rạp hát Ford. Vào hình từ bỏ trái lịch sự phải, kẻ giết hại John Wilkes Booth, Abraham Lincoln, Mary Todd Lincoln, Clara Harris, với Henry Rathbone. (www.en.wikipedia.org)


Khi Booth hiểu rằng ý định của Lincoln đi xem vỡ kịch với tướng mạo Grant, ông ấy sẽ lập kế hoạch sát hại Lincoln và Grant tại hí viện Ford. Lincoln cùng đệ tốt nhất phu nhân đã đến xem vở kịch “Our American Cousin” vào chiều vào đêm 14 tháng 4, chỉ 5 ngày sau khoản thời gian Liên Bang Miền Bắc chiến thắng Trận Chiến Appomattox Courthouse. Vào phút chót, Grant đưa ra quyết định đi New Jersey để thăm những người con của ông thay bởi đi coi kịch, theo David Herbert Donald trong thắng lợi “Lincoln.”
Lúc 10 giờ đồng hồ 15 phút tối, Booth vào mặt sau hí viện địa điểm Lincoln sẽ xem, rồi rón rén tới phía sau, và bắn vào vùng phía đằng sau đầu của Lincoln, tạo cho ông bị tử thương. Vị khách hôm đó của Lincoln là thiếu thốn Tá Henry Rathbone tức khắc trang bị lộn với Booth, cơ mà Booth vẫn đâm ông và quăng quật chạy.
Sau lúc được chăm sóc bởi chưng Sĩ Charles Leale cùng 2 vị bác bỏ sĩ khác tại hiện trường, Lincoln đã làm được khiêng qua mặt đường tới tòa công ty liên bang Petersen House. Sau khoản thời gian bị hôn mê 8 tiếng đồng hồ, Lincoln sẽ qua đời vào lúc 7 giờ 22 phút sáng ngày 15 tháng bốn năm 1865, theo Edward Steers Jr. Trong cống phẩm “The Lincoln Assassination Encyclopedia.”
Thi hài của Lincoln đã có đặt trong hậu sự phủ cờ, được ném lên xe tang với được binh sỹ của Liên Bang miền bắc bộ hộ tống về Bạch Ốc. Tổng Thống Andrew Johnson đã được tuyên thệ nhậm chức vào sáng sủa hôm sau.
2 tuần sau, Booth đã biết thành theo dõi cho tới một nông trại tại Virginia, và đang không chịu ra đầu hàng, ông đã biết thành bắn chết vì Trung Sĩ Boston Corbett vào ngày 26 mon 4. Bộ trưởng liên nghành Chiến Tranh Stanton đã ban lệnh bắt sinh sống Booth, chính vì như thế Corbett thuở đầu đã bị bắt để ra tandtc quân sự. Sau khi phỏng vấn, Stanton sẽ tuyên cha Corbett là bạn ái quốc và huỷ bỏ truy tố.