”Hả?” dũng mạnh Phù Dao giật nảy mình, suýt chút nữa đã bật đụng nóc nhà, “Trở về? Sao lại trở về? Ở địa điểm nào, ở đâu vậy? Đến giỏi chưa?” đàn bà nhìn quanh lẩn quất khắp phổ biến quanh --- không phải nàng tìm kiếm Trưởng Tôn Vô Cực, mà nữ giới tìm chiếc hang để chui vào trốn, đàn bà sợ bị tấn công đòn.Ám vệ vắng lặng một lúc thật lâu, chứa lời, “Chủ tử đang trê tuyến phố đi… ko biết bây giờ đang nơi đâu nữa.”“À…” khỏe mạnh Phù Dao liền bình thản lại, mau lẹ nhớ đến một vụ việc vô cùng nghiêm trọng, “Chủ tử ngươi về bên đây làm gì vậy?”Không yêu cầu chứ, chiến sự bờ Đông vẫn chưa kết thúc, soái tướng lại mặc kệ tướng sĩ chạy mất? Trưởng Tôn Vô rất lấy chuyện non sông đại sự ra có tác dụng trò đùa à?
Nàng cào cào phương diện mình, cảm thấy Trưởng Tôn Vô Cực mặc dù cho là người cố gắng nào đi chăng nữa, cũng không lúc nào lấy chiến sự ra có tác dụng trò đùa, bất chấp quân tình, tuy vậy mà, vày sao hắn con quay về? vụ việc này… sự việc này… không phải vì cô gái chứ?
Mạnh Phù Dao nhất quyết phủ nhận tại sao Trưởng Tôn Vô cực vì con gái mà quay về --- dịch tự kỉ thật mà, tưởng bản thân là người đẹp à, nhận định rằng hắn là người yêu hotgirl chứ không yêu đất nước sao? Nói rồi lại nói, nàng và hắn cũng chưa xuất hiện gì, hắn quay về đây để gia công gì vậy?“Đều là lỗi của ở trong hạ…” Ám vệ từ bỏ trách bản thân mình, “Ngày đó ở cửa ngõ thành, thủ công cho là mình và bạo phổi cô nương chắc chắn rằng sẽ chết. Dựa vào lệ thường, ám vệ trước lúc chết sẽ tận lực còn lại đầu mối cho tất cả những người của mình, yêu cầu đã vướng lại ấn kí cho phần nhiều ám vệ mang đến sau biết. Tiếp đến Mạnh cô nương được cứu, chân tay bị mê man được gửi trở về thành chữa trị trị, các huynh đệ cho sau bắt gặp được ấn kí vướng lại … liền kinh hãi báo mang đến chủ tử biết… thêm vào đó, hầu hết ám vệ ẩn núp xung quanh doanh trại quân Nhung cũng truyền tin… chủ tử nghe được tin này, đêm vừa xuống liền rời ra khỏi quân doanh làm việc vùng chiến sự bờ Đông…”Sắc mặt táo tợn Phù Dao black thui, một thời điểm sau thêm bắp hỏi, “Ấn kí của ngươi viết gì vậy?”“Toàn bộ chết trận, táo bạo cô nương từ bỏ vận…”Mạnh Phù Dao va vào cửa sổ, khiến cho ám vệ sợ hãi hãi, vẻ khía cạnh mơ hồ đẫm ướt nước mưa mắt, nói: “Đừ xoay về… sao lại cù về…”“Vậy ngươi hãy mai truyền tin nói với hoàng thái tử là đừng quay về nữa.” bạo gan Phù Dao vò đầu bứt tóc, “Lúc này là dịp nào chứ, chiến sự bờ Đông vẫn không kết thúc, trước đôi mắt Đức vương vãi lại ước ao tạo phản, nếu lúc này hắn rời ra khỏi quân doanh, hoàn thành đời rồi, hoàn thành đời rồi.”“Sau khi thủ công tỉnh lại đã và đang lập tức truyền tin, khi tin tức thuộc cấp truyền đến vị trí kia thì bên đó đã truyền tin lại rằng, nhà tử đã đi được suốt cả đêm rồi, đi siêu nhanh. Cũng vì an ninh cho nên không có bất kì ai biết được trong suốt lộ trình của chủ tử, hiện thời mọi fan cũng lần chần chủ tử đang ở địa điểm nào.”“Việc này thật rối rắm mà…” mạnh khỏe Phù Dao ban đầu suy nghĩ lòng vòng, nghỉ không còn nửa ngày thì hỏi, “Thái tử đùng một phát bỏ trốn khỏi quân doanh, hoàn toàn có thể khiến mặt đó náo loạn nháo nhào giỏi không?”“Nhất định nhà tử vẫn an bài, bài toán này bạo dạn cô nương yên tâm.” Ám vệ thấp giọng nói, “Chỉ là hiện giờ thời cuộc láo lếu loạn, Đức vương xuất xắc tin ắt sẽ phái đội Xích Phong phong bế khắp nơi, chỉ sợ công ty tử trê tuyến phố sẽ chạm chán phục kích…”Mạnh Phù Dao nghe được câu này thì chất xám quay mồng mồng, tim dancing thình thịch.Trong ban sơ óc tảo cuồng, nàng đột nhiên hiểu ra, vị sao Đức vương lại mặc kệ Diêu thành.Không nên vì hắn bỏ mặc Diêu thành thật sự, cũng không phải vì hắn mong muốn lấy lòng nhị vương phái nam Bắc Nhung, điều hắn hy vọng là giết bị tiêu diệt Trưởng Tôn Vô Cực!Cấu kết cùng với Cao La gây chiến, khiến cho Trưởng Tôn Vô Cực đề xuất vội vàng bong khỏi biên cảnh phía Nam. Thế lực ở trong phạm vi vùng Nam cưng cửng này hồ hết thuộc về hắn ta, trường hợp Thái tử ở vùng Nam cương này gặp chuyện rủi ro thì hắn ta cần thiết chối tội. Sau đây nếu hắn ta hy vọng soán vị cũng biến thành rất cực nhọc khăn, vị uy tín của Thái tử làm việc nước Vô Cực cực kỳ cao. Nhưng mà nếu Trưởng Tôn Vô Cực bị tiêu diệt ở địa điểm khác, Đức vương vãi hắn hoàn toàn có thể đẩy trách nhiệm này cho bất kể kẻ nào, thậm chí là mượn cớ phục thù cho Thái tử, mau lẹ khởi binh!Như vậy, xem về địa vị, bao gồm nghĩa, hắn hầu hết dành trọn hết, cộng thêm danh thơm trung nghĩa mà lại hắn ta đã tích lũy được trước đây, mang được thế gian dễ như trở bàn tay.Nghĩ tới nghĩ về lui, dũng mạnh Phù Dao vẫn mơ hồ nước cảm thấy bao gồm điều ko đúng, nàng cảm giác việc này hết sức phức tạp, cơ mà mà chân tướng tổng thể vẫn bị sương mù bít phủ, e rằng so với hiện nay còn mù mờ hơn.“Tiêu rồi tiêu rồi…” dũng mạnh Phù Dao nghĩ đến mong muốn nổ banh đầu, vò đầu bứt tóc, sắc đẹp mặt u ám và sầm uất tức tối trở lại phòng, không ngờ đụng đề nghị lồng ngực rắn có thể như đá khiến cho lỗ mũi nữ giới ê ẩm, tức thời mắng to, “Quỷ à! Sao lại cản con đường ta?”“Nàng thiếu thốn nhà tín đồ ta hai trăm vạn lượng giỏi sao mà cỗ dáng cầm cố này hả?”, đôi mắt Chiến Bắc Dã giống như mã não black lóng lánh trong tâm suối trong vắt, nhìn cô gái chằm chằm, “Ta thấy nàng giống như hồn cất cánh lên mây thừa vậy.”“Này, hiện giờ là mấy giờ nhưng mà huynh còn nạp năng lượng nói khùng điên như vậy?” bạo phổi Phù Dao chớp nhoáng đẩy hắn ra, Nhã Lan Châu ngay tắp lự xuất quỷ nhập thần xuất hiện, “Gian phu dâm phụ”Mạnh Phù Dao lạnh nảy bực bội nghiến răng hỏi, “Cô gồm biết gian phu gian phụ là cụ nào không?”Tiểu công chúa vốn cao quý, vào sáng, thuần khiết, đầu óc đâu có ám muội như táo tợn Phù Dao, lúng liếng hai con mắt đen to lớn tròn, đáp: “Một nam một thanh nữ ngủ thuộc gường do đó gian phu dâm phụ.”Mạnh Phù Dao ngay thức thì vui vẻ lại, à… thì ra phụ vương với chủng loại hậu cô là gian phu dâm phụ…Nàng lười nên đối đáp với số đông người thư thả này, bèn xua hết bọn họ đi, sau đó đóng cửa lại, ngồi quan sát ngọn đèn thở nhiều năm thườn thượt.Trưởng Tôn Vô cực thật sự gấp gáp mạo hiểm tảo trở về, bỏ lại chiến sự bờ Đông với mấy mươi vạn đại quân, vì chưng câu nói quỷ tai ác kia, “Mạnh cô nương trường đoản cú vận…” … và ngọt ngào quá… nhưng bạn nữ lại thay đổi tội nhân.Mạnh Phù Dao chống cằm, ngẩn người nhìn ngọn đèn sáng, nghĩ đến việc Trưởng Tôn Vô Cực nôn nóng trở kín đáo trở về, bên mình chỉ mang theo một số ít hộ vệ, Đức vương lại có thủ đoạn giết người từ lâu, trên phố đi nếu chạm chán phải giặc cỏ, tô tặc, thổ phỉ, thủy quái… thì sao nhỉ…Càng nghĩ càng cảm thấy lo lắng, thiếu phụ nhịn không được bèn hỏi Nguyên Bảo đại nhân vẫn nhai hoa quả móp mép: “Chuột này, nghe nói giống loài chuột nà mi một trăm năm mới tết đến có một con, kiểu như thần linh thật đấy. Mi rất có thể đoán được hiện giờ chủ tử mày đang ở chỗ nào không?”Nguyên Bảo đại nhân liền gặm phập một phân phát thật mạnh, khôn xiết khinh thường chất xám nhão nhoẹt của tín đồ này, chả thèm trả lời, bọn họ là thần thú, chưa phải để bạn phàm tục như ngươi lợi dụng.Mạnh Phù Dao nhìn chăm chắm nó, thốt nhiên phát hiện hôm nay nó ăn diện diêm dúa lòe loẹt vô cùng. Áo choàng đỏ thẫm, vạt áo rộng lớn thùng thình, cúc áo bởi trân châu đen to đùng, bên trên vạt áo còn đính đều viên đá nhỏ tuổi đủ gần như màu sắc. Nhỏ chuột mập này có cả một rương quần áo, chỉ một bộ y phục của nó thôi đã đáng giá bán hơn một đống y phục cổ hủ của nàng. Chiếc áo này trước kia cô bé chưa thấy nó mang bao giờ, dễ thường nó biết nhà tử nó sắp trở về, nên ăn mặc trang trọng để sẵn sàng đón chờ.Nguyên Bảo đại nhân thấy được sắc mặt cạnh tranh coi của nàng, càng vênh váo khía cạnh hơn, bước đi như mèo mang đến trước khía cạnh nàng, dạn dĩ Phù Dao lửa giận chết giả trời, túm lấy chiếc áo choàng lòe loẹt của nó, ném con chuột mập có bước đi như mèo này ra ngoài. Một quả cầu đủ số đông sắc màu bay kết dính ô cửa, Nguyên Bảo đại nhân trông đợi ai đó một thân áo trắng vẫn vội vã cách tới tốt bụng cứu vãn mình, nào ngờ người kia lại xuất hiện ra, cố gắng là chuột to rớt phịch xuống đất…Người đứng ở cửa ngõ hiển nhiên là Tông Việt, bộ quần áo trắng tinh hòa vào sắc tối u tối.Mạnh Phù Dao quan sát hắn cùng với vẻ mặt nhức khổ, “Ta ko sao, huynh không bắt buộc quan tâm…”Tông Việt không để ý tới nàng, chỉ nói: “Có thiết bị này mang đến nàng.”Hắn rước từ vào ngực ra một gói đồ vật nhỏ, vừa xuất hiện thêm liền thấy được phía bên trong là một tờ mệnh lệnh điều động, một tờ lệnh nhậm chức, một cái chìa khóa, một lệnh bài bác có tương khắc chữ “Lương”Mạnh Phù Dao vừa thấy được những máy này thì đôi mắt sáng rực lên, “Đây là tất cả ấn tín của quan đi lại lương đến Đức vương, huynh lấy ở chỗ nào ra vậy?”“Trên con đường trở về ta có ngang qua kho quân lương, quan lại lương new nhâjm chức này vô lễ đối với ta, đề nghị ta thuận tay đem đi mấy sản phẩm công nghệ này, nhằm dành về sau ta sẽ làm cho thịt hắn.”“…Huynh là đại phu hả?” mạnh dạn Phù Dao lẩm bẩm, “Huynh giết người nhiều hơn nữa hay cứu bạn nhiều hơn?”Tông Việt liếc nhìn nàng, gửi tay ra, “Trả ta.”Mạnh Phù Dao thế túi vật dụng ban nãy, mỉm cười hì hì, “Có tính năng này thật hèn, ta mong mỏi xâm nhập vào quân doanh của Đức vương, không nơi nào tốt hơn bởi kho quân lương --- Quan vận chuyển lương thực không tồn tại ở vào đại phiên bản doanh đông đúc, chỉ ở khu vực vắng vẻ, tuy nhiên lại cầm mạch máu của cha quân.”Nàng bày tư thế sẵn sàng, đáy lòng dậy lên xem xét hung ác ý muốn giết chết Đức vương, kẻ này câu kết với giặc xung quanh hại lão nương nàng chạm mặt xui xẻo, âm mưu giết bị tiêu diệt Trưởng Tôn Vô Cực, khiến nàng hôm nay đây quan yếu liên lạc cùng cũng không hỗ trợ được cho những người mình yêu.Nếu muốn giải quyết tận gốc toàn bộ mọi việc, chỉ có cách giết bị tiêu diệt Đức vương.Giết bị tiêu diệt Đức vương, chặt đứt những âm mưu lén lút của hắn, Trưởng Tôn Vô cực hiển nhiên sẽ an toàn.Nàng cất kỹ túi đồ, kéo tay Tông Việt, bảo “Đi thôi”“Đi đâu?”“Chúng ta đi giết mổ người.”Kho quân lương giải pháp sông mặc dù Thủy hai mươi dặm, tối nay cực kì an tĩnh.Quan đi lại lương thảo thiên nhiên bị mất chìa khóa, cấp vàng kêu gọi mọi người mau giường tìm kiếm. Còn mình có theo một người phụ tá với hai gã không nên vặt đi tìm, lục tung từng vớ đất.Gã sai vặt tìm mẫm, đùng một phát mò được đôi giày.Hắn tởm hãi ngước đầu lên, một tia sáng sủa trắng bất chợt lóe lên trước khía cạnh hắn, tiếp sau là một gai dây lụa màu máu bay đến, theo bức xạ hắn liền gửi tay chụp lấy, lòng bàn tay ngay tức thì nóng đến phỏng rát.Có tín đồ nào đó tấn công rất rất mạnh tay vào tay hắn, các giọng nói âm trầm: “Sắp chết hơn nữa sờ loạn.”Hắn lại mơ hồ nghe thấy một tiếng nói rất vào trẻo, “Chiến Bắc Dã, huynh là bé heo đất.”Sau kia hắn ngã xuống.…Sau lúc gã sai vặt ngã xuống, quan vận chuyển quân lương đang mò mẫm sinh hoạt phía sau tấm bình phong nghe thấy ngôn ngữ liền bật đứng dậy, vừa đúng vào khi thấy được một hai con mắt vừa sâu vừa đen, thình lình mở ra trước khía cạnh hắn.Sau kia tim hắn liền cảm xúc nóng bừng, rồi lại giá buốt buốt.Khi bửa xuống, hắn nghe thấy ai kia ở phía sau lưng mình nói, “Vương gia giết bạn như thịt gà, máu tươi dính khắp khu vực như hoa nở, thủ pháp thật sự giỏi vời”Người có đôi mắt đen sâu sút hắn một phát, hắn cảm giác lồng ngực bản thân như nổ tan tành, giây phút ở đầu cuối nghe được người kia chứa giọng cứng ngắc nói:“Bổn vương giết thịt Tông tiên sinh ngươi, tốt nhất định gọn gàng linh hoạt, giống như giết heo vậy.”…..Quan cung ứng kho quân lương nghe được tiếng rượu cồn bất thường, hắn cũng tương đối thông minh lanh lợi, cấp vàng nhanh chân lao thẳng ra ngoài chẳng dám chú ý lại, bất ngờ lại chạm nên vạt áo white phau của người nào đó.Sau kia hắn thấy tay mình chợt nhiên biến thành màu xanh, khủng mờ quỷ dị dưới ánh trăng treo cao cao, lập tức toàn thân hắn cứng đờ, sau đó liền té xuống.“Phong phương pháp giết bạn của Tông tiên sinh thật quý phái, kẻ bị giết chết giống y chang ngươi, như cương cứng thi vậy.”“Quá khen”. Giây phút sau cùng trong đôi mắt quan phụ tá kho quân lương là vạt áo trắng bay bay, hắn nghe thấy người này thanh nhàn nhạt chứa tiếng, tựa như tiếng gió phảng phất trong tối khuya vắng vẻ.“Dù sao thì cũng tao nhã hơn khí hóa học hung tợn như beo gấu của vương gia.” …Gã không nên vặt sau cùng ngửi tìm tòi mùi tiết tanh nồng trong phòng, nghe thấy bên cạnh đó hai bạn nào đó đang chat chit rất vui vẻ, lại giống như đang đấu võ mồm, hòn đảo mắt một chiếc liền thấy tía thi thể. Hắn há mồm mong mỏi kêu, trên đỉnh đầu thốt nhiên nhiên xuất hiện một bóng người lòe loẹt.Người này lướt qua hắn, khu vực khuỷu tay như tất cả một luồng khí trắng dung nhan bén xẹt qua yết hầu của hắn, fan này lẩm bẩm: “Ta buộc phải giết thêm một fan nữa, ta mong bằng với đôi gian phu dâm phụ.”….Một phòng tư thi thể, bốn người sống đưa mắt nhìn nhau.Sắc mặt khỏe khoắn Phù Dao đen thui, nhìn một lượt tía người Chiến Bắc Dã, Tông Việt, Nhã Lan Châu, ôm đầu rên rỉ: “… có tác dụng ơn, ta mong đi giết người chứ không phải đi du lịch, không ít người ồn ào vắt này đang lộ tẩy đó…”“Ta có thể chấp nhận được nàng mang đến đây thiệt là sai lầm mà!” Chiến Bắc Dã trừng đôi mắt với nàng, “Vết thương nàng còn không khỏi! Sao ta không thấy nhỉ!”Tông Việt mặc nhiên nói, “Ta là đại phu, dĩ nhiên là căn bệnh nhân đề xuất ở ở kề bên ta.”Nhã Lan Châu rung lắc lư bím tóc, “Ta mong nhìn song gian phu dâm phụ.”Mạnh Phù Dao hết biết nói gì, vẻ phương diện đầy nhức khổ, Tông Việt kéo hành lang cửa số lại, ban đầu dùng dung dịch xử lý bốn thi thể.Chẳng biết vị sao bốn fan lại tiếp đây cùng một lúc như vậy, người nào thì cũng không chịu đi. Nhã Lan Châu còn thế ý lén lút thịt thêm người, cô gái và Nhã Lan Châu không nhường nhịn nhau giả trang quan tải quân lương, bạo dạn Phù Dao chỉ vào mũi bản thân nói, “Lão nương bị người ta bức chết, cô còn không chịu đựng để lão nương trả thù cọ hận sao?” Chiến Bắc Dã vừa nghe thấy liền nhức lòng, chớp nhoáng xách Nhã Lan Châu sang 1 bên, bắt phái nữ ta có tác dụng gã sai vặt.Chiến Bắc Dã với Tông Việt lại suýt đánh nhau vì chưng tranh giành mang dạnh gã không nên vặt với viên quan hỗ trợ còn lại, Tông Việt nói: “Hàng mày gã sai vặt kia nhếch cao, khuôn mặt bé nhỏ dài, thuộc loại cường thủ giành hào, cô vùng giống với kiểu cách của vương gia.”Chiến Bắc Dã mỉm cười lạnh đáp: “Bổn vương cảm xúc hắn ta là loại người bỉ ổi, lén lút thậm thụt, phong phạm vô cùng giống cùng với Tông tiên sinh, ngươi mang dạnh vô cùng thích hợp.”Cuối cùng to gan Phù Dao ko thể chống chịu nổi nữa, tức giận nhảy lên bàn chỉ tay nói: “Làm ơn, Chiến thánh thượng gia, huynh thấy được gã không đúng vặt kia ví dụ to khỏe, eo béo hơn Tông Việt mà.”Chiến vương vãi gia hào khí bất tỉnh trời đành đề xuất làm gã không nên vặt, trong khi thay quần áo ánh nhìn càng black hơn thêm, 1 mình thì thào, Nhã Lan Châu kề ngay cạnh tai vào nghe lõm được Chiến vương gia đơn vị ta đang ác độc thì thầm rủa: “Nam nhân mà tất cả eo bé dại vậy, đồ gia dụng bất lực!”Vì nạm Nhã Lan Châu ngây thơ cho hỏi Tông Việt, “Hắn nói ngươi bất lực, này, sao điện thoại tư vấn là bất lực hả?”….Sắc mặt mạnh mẽ Phù Dao đen thui thủi… đau buồn đoán được tương lai bất minh sau này…Bốn fan cải trang theo sản phẩm tự, mạnh Phù Dao giả trang quan vận tải quân lương, Tông Việt là phó quan lại phụ tá, Chiến Bắc Dã cùng Nhã Lan Châu là nhị gã không nên vặt.Nói mang đến cũng thật đúng lúc, quan lại tiền nhiệm kho quân lương vốn là do triều đình Vô Cực xẻ nghiệm, đùng một phát Đức vương ao ước đổi sang bạn nhà mình, vị vậy quan lại lương này là bà nhỏ xa của Đức vương. Hắn ta bắt đầu được điều đến đây vài ba ngày, hồ hết kẻ lân cận hắn chỉ gồm viên quan liêu phụ tá với hai gã không đúng vặt. Hiện nay bốn người chủ sở hữu tớ những bị giết chết, bốn người Mạnh Phù Dao tất cả giả dạng thế nào cũng chẳng ai biết được.Dù tình huống rối rắm ráng nào lũ họ cũng ẩn núp thành công, bạo gan Phù Dao ảo óc ngồi xổm xung quanh đất, haizzz, coi ra khi đi làm việc gian tế thì không nên mang theo thầy thuốc, vương gia, cùng với những người theo xua vương gia để đi làm gian tế…“Bây giờ đồng hồ mau nhanh lẹ đem lương thảo chuyên chở tới Hoa Châu, trước lúc trời tối bắt buộc tới nơi”. Mạnh khỏe Phù Dao đứng trên bậc thềm chỉ tay hét to…Quan di chuyển quân lương chỉ mới đến phía trên mấy ngày, cần những tên bộ đội kho lương cũ không hề nhận ra sơ hở gì, bạo gan Phù Dao diễn cuất thuận buồm xuôi gió. Nàng chờ đợi thời cơ xuất sắc để giết chết Đức vương.Nàng rước danh nghĩa Thành chủ Diêu thành viết 1-1 dâng lên Đức vương vãi xin tự chức --- Thành nhà Diêu thành trải qua kiếp nạn kia đề nghị nản lòng nản lòng từ quan, xin Đức vương tuyển chọn tín đồ khác có tài hơn.Hắc Phượng né của Chiến Bắc Dã cũng tạo thành từng tốp nhỏ, biến mất nơi núi rừng bát ngát ở phái nam Cương.Đức vương vừa mới đây cũng mắc vô số việc, đâu có rảnh rỗi xem xét tới việc từ quan tiền của một viên quan bé dại nhoi. Hắn ao ước khởi binh, mong muốn chặn con đường giết bị tiêu diệt Trưởng Tôn Vô Cực. Mặc dù rằng đang để khỏe mạnh Phù Dao chạy thoát, nhưng câu hỏi này cũng quanh đó tầm tay hắn.Ngày lúc này trời chẳng đẹp, ảm đạm mà chẳng mưa, ko khí độ ẩm ướt. Mạnh dạn Phù Dao lãnh đạo điều cồn lương thảo fan ướt mồ hôi, sẽ định đi ở thì tự dưng nghe tất cả tiếng khoái mã như bay chạy đến. Vừa ngửng đầu thì thấy đó là bộ đội liên lạc đến từ đại bạn dạng doanh sống sông tuy Thủy, tự xa đã hô to: “Nhanh, nhanh. Lương thảo sắp đến hết rồi, sẵn sàng vận gửi lương xong xuôi chưa? Đường xa, mau nhanh lên, đại quân chuẩn bị xuất phát!”Mạnh Phù Dao lag mình, mở mắt to hỏi: “Không nên vừa mới vận đưa một lượng to qua đấy sao?” Sao không nghe nói đại quân sắp đến xuất phát, sắp đến đi tấn công quân Nhung à?”Tên lính vội xoàn đáp, “Không, là tin bắt đầu truyền đến, quang vương sinh hoạt Vạn Châu chế tạo ra phản, Thái tử gặp mặt nạn tại Vạn Châu. Đức vương điện hạ khởi binh cần vương, sẽ phái Dương đại tướng mạo quân kín chạy mang lại Vạn Châu trước rồi…”Mạnh Phù Dao ko nghe thấy nhận thêm gì nữa…Bốn phía đùng một cái trở yêu cầu yên tĩnh, yên bình đến mức ngoài ra không bao gồm ai hiện tại hữu khu vực này, mọi hành động đều trở đề nghị chậm rãi. Trước mắt phái nữ có tín đồ đang mở miệng thở, từng giọt từng giọt các giọt mồ hôi chảy xuống, tuấn mã phi đến bít mất khoảng nhìn, cái xe di chuyển lương thảo được đẩy đi kêu ken két khiến nàng lag mình… phần nhiều cảnh trang bị từ từ biến đổi hóa, rồi không hoàn thành nổ vang ầm ầm…Gặp nạn… chạm mặt nạn…Mạnh Phù Dao đứng cứng đờ ngây đần tại chỗ, chìa khóa kho lương trong tim bàn tay đùng một cái rơi xuống. Ánh mắt trong trẻo tràn trề nỗi sợ hãi, tự nhiên có fan tiến lên một bước, gửi tay đỡ nàng, bên cạnh đó chụp đem chìa khóa, tín đồ này mau lẹ nói: “Vâng, xin tuân lệnh vương gia, người đâu, mang lại mở kho lương…”Mấy chữ ở đầu cuối được kéo dãn ra, bạo gan Phù Dao tương đối tỉnh lại, cô bé ngước đôi mắt lên nhìn, va phải ánh mắt của Tông Việt.Nhìn vào ánh nhìn an yên tâm lặng, trong khiết sáng ngời, nội trung tâm rối bời của to gan lớn mật Phù Dao đột nhiên tĩnh im lại, tương tự như lò thuốc súng sắp đến nổ bị nước giội ướt, tích tắc đã lạnh nguội.Người nghỉ ngơi phía sau vịn vai nàng, cất tiếng nhân từ mỉa mai cười cợt nói: “Đại nhân, ngài mệt nhọc rồi, nghỉ một thời gian đi.” Rồi dìu bạn nữ vào phía trong, bước chân vững rubi bình tĩnh, phân biệt là Chiến Bắc Dã.Mạnh Phù Dao cảm kích nhéo lòng bàn tay hắn, hít một tương đối thật sâu, lắc lắc đầu rồi xoay tín đồ lại, bày vẻ phương diện tươi cười, lau những giọt mồ hôi trên trán, “Tiểu ca ngươi xem, trời bây giờ thật oi bức, cực nhọc chịu, ta đã sai người mở kho lương. Đúng rồi, chưa hẳn nghe nói Thái tử đã ở bờ Đông tác chiến sao, sao lại… gặp mặt nạn?”“Việc này ta nghe thiếu hiểu biết lắm.” Tên lính trẻ tuổi này cũng đo đắn sự tình bên phía trong của Đức vương, lòng tràn đây thương cảm đối cùng với Thái tử, “Ta nghe nói là quang quẻ vương Vạn Châu report láo quân tình, lừa Thái tử giá chỉ lâm Vạn Châu. Kế tiếp khi thái tử vừa vượt tiền con đường trở về cho núi Hổ Sơn ngơi nghỉ Vạn Châu, hắn cần sử dụng ngàn cân nặng thuốc nổ để ngày dưới chân núi, Thái tử 1 mình một con ngữa trở về cho đó thì vách núi tức thời bị nổ tung. Thái tử… hoăng” (1)--- ------ --------(1) Hoăng: mất--- ------ ---------Hắn nhắm mắt nói xong lập tức hối hả xoay tín đồ rời khỏi, táo bạo Phù Dao dõi theo bóng hình người cung cấp thông tin từ trường đoản cú biết mất địa điểm đường chân trời, những mong muốn trong đáy lòng nàng, cũng như bóng dáng vẻ nho nhỏ dại kia, từ từ bặt tăm nơi cuối mặt đường chân trời.Khi con fan hay con vật đang đi trên một quãng đường, tự dưng nhiên gặp chướng ngại, buộc phải đổi khác đường đi, nói do đó thì rành rành xác định rằng --- lúc nãy tê lòng bạo dạn Phù Dao kiên quyết không chịu tin, giờ đồng hồ phút này trên đây lại đột nhiên bị bức bách đến buộc phải thay đổi, buộc cô bé không thể không sợ hãi. Táo tợn Phù Dao xiết chặt cố tay, lòng bàn tay ướt át mồ hôi, không khô ráo rét lạnh.Không đề xuất như vậy đâu... Trưởng Tôn Vô cực là hạng tín đồ nào chứ, mặc dầu cả trái đất này bức hắn chết, hắn cũng sẽ không chết, hắn làm cho sao hoàn toàn có thể khinh địch đến như vậy, bị hại bị tiêu diệt chứ?
Vì sao lại không thể như vậy? Một giờ đồng hồ nói khác kêu gào khu vực đáy lòng nàng --- hắn bởi lòng lạnh như lửa đốt buộc phải ngàn dặm chạy băng băng, hộ vệ mang theo bên fan lại khôn cùng ít. Chỉ ngần ấy thời gian mà hắn đã đi vào Vạn CHâu, chứng minh rằng hắn đang đi suốt ngày đêm ko phải nghỉ ngơi, cộng thêm sốt ruột, lo âu, thiếu tín đồ bảo vệ, buộc phải hắn không tồn tại phòng bị và sai người dò mặt đường đề phòng bất trắc, ngăn ngừa tin tức, quan trọng biết được tất cả ngàn cân thuốc nổ đã có chôn bên dưới chân núi để giết hắn. ở đầu cuối hắn vẫn là 1 trong người phàm, chẳng cần thần thánh.Mạnh Phù Dao đứng bất động đậy một chỗ, để mặc cho xích míc trong lòng giầy xéo nhau, như phá nát từng chút từng chút cơ thể nàng, toàn bộ cơ thể nàng ban đầu mềm nẫu, tuyệt vọng.Nơi phía chân trời đùng một phát lóe lên ánh chớp, mau lẹ vang lên một tiếng nổ ầm ầm, một cơn sấm khiếp thiên cồn địa thình lình giáng xuống, cát bụi đầy trời bị chia giảm làm nhì nửa, một trận cuồng phong lại dấy lên khiến cho mọi thứ đầy đủ hỗn loạn, mưa rét trên trời loại trừ xuống ào ào.Hạt mưa to như những viên cờ liên tục giội xuống, như xóa nhòa nỗi đau khổ của nhân sinh. Mưa rơi như buông bỏ nước, nhưng mạnh mẽ Phù Dao chỉ đứng cứng đờ. Trong truyền thuyết, vận mệnh Thiên tử gắn sát với Thiên tượng, khi có mặt hay mất di thì ắt ông trời đang có biểu hiện dị thường, hiện giờ chỉ bắt đầu tháng hai mà lại đã bao gồm sét tiến công mưa rơi, tất cả phải tốt không, gồm phải xuất xắc không...Chỉ trong nháy mắt cả người nàng vẫn đẫm nước, mạnh bạo Phù Dao ngước đầu lên, những hạt mưa to tí tách bóc rơi xuống trên ngươi mắt bạn nữ đau rát, nhưng nữ mặc kệ, mà dường như cũng ko đau, đúng ra là nữ không cảm giác đau, vì bên cạnh đó đã trở buộc phải vô cảm...Toàn thân chị em ướt sũng đứng ngửa đầu vào mưa, số đông sợi tóc đẫm ướt nước vương bên trên trán, nước mưa tung xuống từ xung quanh nàng như các dòng suối bé dại róc rách.Dưới mái nhà cong, nam tử mang y phục đen toan tính bước vào lại bị phái nam tử khoác áo white cản lại, hai bạn liếc mắt, thi thoảng khi cả hai gọi được ý nhau như thời gian này, không tới quấy rầy to gan lớn mật Phù Dao vẫn đứng bên dưới mưa với tâm tư tình cảm rối bời.Thật thọ sau đó, mạnh dạn Phù Dao đùng một phát chỉ tay lên trời, ác loạn mắng to: "Ông không xứng đáng tin!"Nàng hét to khiến cho tất cả lính tráng vận gửi quân lương phần đa giật nẩy mình, kinh ngạc ngoái đầu lại nhìn, mạnh dạn Phù Dao cũng xoay đầu lại, gửi tay quệt nước mưa trên mặt, nhìn đàn họ nhe răng trừng mắt cười:"Mới mon Hai mà ông trời sai Thiên Lôi xuống đánh rồi!"Cả đám binh lính đều cười cợt rộ lên, tiếp theo sau lại làm cho việc. Dạn dĩ Phù Dao lờ mờ thả lỏng tay, ko biết hiện giờ mình nên làm những gì nữa, phía sau hốt nhiên có fan nhẹ nhàng đặt tay lên vai nàng, "Mưa lớn... Nom dòm cảm lạnh..."Mạnh Phù Dao hớt tóc mắt xuống, đủng đỉnh đi vào mặt trong, Nhã Lan Châu cũng phi vào theo, chẳng nói chẳng rằng kéo đàn bà đi cố quần áo. To gan lớn mật Phù Dao ngây đần độn đứng trong chống tắm, để mặc đến tiểu công chúa kia đích thân phục dịch mình, cần sử dụng khăn lau người đàn bà đến đỏ cả lên. Sau đó thay áo xống khô, rồi thanh nữ lại ngồi xổm xuống chả biết làm gì.Đầu óc nữ giới mờ mịt, nỗ lực suy nghĩ, nghĩ đến các việc rất có thể và không thể, nghĩ về đến lao động trí óc tê cứng, mang đến mắt hoa lên. Nhã Lan CHâu nhìn nữ chăm chăm một dịp thật thọ thì hốc mắt cũng đỏ, bèn gạch rèm rời khỏi ngoài, quan sát hai nam nhân sẽ đứng chờ ở ngoài dậm chân nói: “Ta khoác kệ, không suy nghĩ huynh nữa.”Chiếc Bắc Dã im lặng, sang một lúc lâu thì thở dài, đựng tiếng trầm tốt mắng.Tông Việt lại nói, “Chúc mừng vương gia, những hạ rất có thể thừa thời gian này nhưng vào đó.”“Thúi quá!” Chiến Bắc Dã tức về tối đáp trả, “Ngươi có thể nói rằng tiếng bạn một câu giỏi không.”Tông Việt ghẻ lạnh cười, đột nhiên lại cất cao giọng, “Ta nghĩ các ngươi yêu cầu đứng bên dưới mưa để tẩy óc một lần, thông tin của Đức vương vãi truyền ra hoàn toàn có thể tin tốt sao? người này mới nghe vài ba câu đang mê sảng, bạn kia thì khóc sướt mướt đòi bị tiêu diệt đòi sống.”Chiến Bắc Dã hậm hực, “Mắt ngươi bị gì mà chỉ thấy nàng tỉ ti đòi bị tiêu diệt đòi sống?” Nói chấm dứt thì liền phi vào phòng tắm, kệ thây hết thảy bế xốc táo bạo Phù Dao vẫn ngồi xổm ra ngoài, mắng nàng, “Này, nữ giới ngốc thì ngu vừa thôi, thức giấc lại đi, sao cứ mềm mỏng vậy. Trưởng Tôn Vô rất chìu phái nữ đến hỏng rồi, hắn làm sao mà chết được chứ, ta rủa hắn đang hai mươi lăm năm nay, nhưng mà hắn vẫn sinh sống vui vẻ…”“Ta không tin, huynh ở trong bụng mẹ đã biết nói tiếng bạn sao?” to gan Phù Dao tiến công hắn bôm bốp rồi đẩy ra, “Tránh ra đi, chớ quấy nhiễu ta đi cầu.”Nàng hết mắng người này đến chửi người nọ, ánh nhìn Chiết Bắc Dã không che nổi nét vui mừng, trong sự vui mắt còn lấp ló nỗi chua xót, quyết trung ương và đau buồn đan xen nhau. Tông Việt thì thần sắc bất động, vị trí đáy đôi mắt hiển hiện sự dịu nhõm, táo bạo Phù Dao đi cho trước phương diện hắn, “Chỗ của huynh có tương đối nhiều tin tức, chúng ta nói rứa nào?”Tông Việt trầm dìm một hồi, mạnh bạo Phù Dao chú ý thẳng vào ánh mắt hắn, bình thản, “Ta hy vọng nghe sự thật.”“Hành tung của Trưởng Tôn Vô Cực vẫn tồn tại là một ẩn số.” Tông Việt thẳng thắn đáp, “Trước kia ta cũng không có khá nhiều tin tức lắm, mới chỉ vừa nhận ra một tin tức như tin ban nãy. Núi Hổ Sơn trái thật gồm bị nổ, cũng phát hiện nay được một thi thể tất cả kí hiệu hoàng tộc. Nhưng chính vì núi lở đề xuất thi thể chỉ là một trong đống máu nhục bầy đàn nhầy… cho nên vì vậy nói là, không tồn tại người như thế nào dám xác minh đó là tử thi của hắn ta.”Mạnh Phù Dao nhắm chặt mắt, một cơ hội lâu sau mới mở đôi mắt ra, “Cứ do vậy đi.”Nàng nhìn về phía Vạn Châu, đựng giọng trầm thấp, “Ta nghĩ rằng, huynh ấy không thuận tiện chết như vậy, chắc hẳn rằng không! cho nên vì thế ta vẫn ở đây để làm việc bản thân làm, kế tiếp chờ huynh ấy.”Chờ! sống mái theo ý trời, nàng ao ước biết rõ vận mệnh của mình sẽ như vậy nào, hai người sẽ liên tục cùng nhau đi trên tuyến phố này, hay hoàn thành tại đây.Chờ huynh trở về.Ngày mười bốn thàng hai năm Vô Cực chủ yếu Ninh sản phẩm công nghệ mười sau, hoàng thái tử Vô cực đang chỉ đạo chiến sự ở bờ Đông với nước Cao La, đùng một phát tử nạn làm việc núi Hổ tô tại Vạn Châu trê tuyến phố quay trở về. Đây là vùng khu đất tiếp cận nam Cương, phương pháp đại doanh Đức vương tại Nam cương cứng hai trăm dặm, bí quyết Diêu thành một trăm bảy mươi dặm.Tin tức truyền xa, Năm châu đại lục chấn kinh, bỏng đoán, gớm nghi, trông ngóng, chờ đợi, mọi Năm chau đại lục rất nhiều xì xầm bàn tán, biến đổi này khiến Tứ hải năm châu như sắp trào dân sóng cả cuồn cuộn, dâng mang lại tận trời xanh.Ngày mười lăm tháng Hai, đại doanh Đức vương đóng góp ở nam giới Cương nhanh nhẹn kí hiệp nghị nghị hòa thuộc Nam Bắc Nhung tộc. Sau đó liền chiêu tập binh Nhung, mở rộng binh lực lên tới mức ba mươi vạn, rồi mau lẹ giương cao “Cờ đại nghĩa”. Phái đại tướng tá quân trọng điểm phúc Dương Mật làm tiên phong, xuất binh cho Vạn Châu. Đức vương lại thông cáo với dân chung, nói hoàng thái tử bị gian thần hãm hại, mưu đồ chế tạo ra phản, thề đã chém đầu kẻ này nhằm trấn an thiên hạ, nếu không làm được sẽ không còn trở về!Thế nhân mọi khen Đức vương vãi cao thượng, phần đông sĩ tử văn nhân bao gồm đầu óc sáng suốt thì mỉa mai, viết rằng, “Lân này đi là nhằm đem ngôi vị nhà vua nước Vô cực đặt dưới mông, còn nếu không ngồi được thì sẽ không còn quay trở về.”Nhưng mặc kệ gắng nhân nói gì, Đức vương vãi vẫn quyết định oanh liệt khởi binh. Đại tướng quân mũi nhọn tiên phong Dương Mật rất cấp tốc đã công phá Vạn Châu, cũng không tạm dừng ở Vạn Châu, nhưng mà lấy thêm lý do, “Trấn an lòng dân đã hoảng loạn” liên tiếp hướng về ghê thành.Lúc này dã trung ương Đức vương đang lộ rõ rành rành, đúng y như suy đoán của mạnh Phù Dao, dựa vào lá cờ chính nghĩa oai hùng kia, dân chúng một lòng hướng về hắn ta, coi như planer của hắn ta đã sắp tới sửa thành công.Nhưng mà, chỉ cần sắp sửa thành công mà thôi.Đức vương vãi hăm hở tiến về gớm thành nhằm hoàn vớ mộng rất đẹp của mình, không hề hay biết rằng, tất cả một thiếu nữ tử đã ở vùng phía đằng sau lưng, để ý dõi theo từng bước đi của hắn ta, chờ đợi thời cơ tốt sẽ nhảy vấp ngã đến cắn hắn ta một phân phát trí mạng.Ngày nhì mươi tu tháng Hai, trước lúc đại tướng đi đầu Dương Mật sắp tới vào ghê thành, Chiến Bắc Dã hạ một mật lệnh, Hắc Phượng kị sẽ ẩn mình ngơi nghỉ Nam cương hành động. Hóa tranh thành dân tị nàn chạy từ khiếp thành chạy mang lại đây, lộ diện trước phương diện đại binh của Đức vương, khóc lóc, nói lể, khiến cho Đức vương bồn chồn trong lòng --- Dương Mật giết bạn cướp của đốt phá ghê thành, lấn chiếm Hoàng cung, tìm kiếm ngọc tỷ, mưu đồ chiếm vị!Lòng Đức vương rét như lửa đốt, liên tiếp phái fan đưa thư hỏi Dương Mật về chuyện này, nhưng toàn bộ quân lệnh của hắn ban ra đông đảo chìm dưới biển sâu --- do bị nhóm người của Tông Việt phục kích ngăn giết nửa đường. Không nhận được hồi âm của Dương Mật càng khiến Đức vương thêm nóng lòng, hạ lệnh toàn quân lập cập ngày tối di chuyển. Thời điểm này, huyết trời đang vào giữa tháng Hai cực kì bất lợi, khắp chỗ nào đâu cũng bị tuyết bao phủ, thời tiết lanh tanh ẩm ướt, mặt đường xá lầy lội. Nhiều phần binh sĩ là fan Nam Cương xa lạ với nhiệt độ trong đất liền nên tương đối nhiều người bệnh tật chết. ân oán hận trong lòng họ sục sôi, Đức vương vãi lại hạ lệnh nhanh chóng tăng tốc vận đưa lương thảo, trên đường hành quân khổ sở nếu bị thiếu hoa màu ắt sẽ sinh biến hóa loạn.Dĩ nhiên là lương thảo không thể nào đến kịp.“Quan vận động lương thực” dưng tấu lên Đức vương, cũng chính vì đường dài nguy hiểm, đánh tặc khôn xiết nhiều, cần không thể nào vận chuyển lương thảo mang đến kịp, xin ung dung thêm mấy ngày nữa vậy. Đức vương vãi lại thúc giục những châu huyện trê tuyến phố đi góp sức lương thực, các huyện lệnh nghỉ ngơi Nam cương lại white trợn chiếm đoạt lương thảo của dân, khiến dân chúng oán than dậy trời dậy đất.Ngày nhị mươi bảy mon Hai.Tại thị xã Bình Châu.Mạnh Phù Dao vẫn ngồi chồm hổm xỉa răng trên đống lương thực, vừa xỉa răng vừa vẫy tay hô to, “Đức vương khởi giá đề nghị vương, trưng thu lương thực, mau sắp tới đây nộp đi…”---Lời còn chưa chấm dứt thì đã trở nên mọi bạn nhổ nước miếng sỉ vả, “Lại thu! Một mon trưng thu đến bố lần, gồm để cho những người ta sống không hả!”Có người tức giận ném một gò bao trống rỗng, đinh ba, cuốc cày… ánh nhìn tràn ngập lửa giận về phía mạnh mẽ Phù Dao chửi mắng. Đây là lần thứ cha Mạnh Phù Dao cho trưng thu lương thực, cho dù cho là người hiền khô nhất cũng tất yêu nhẫn nhịn thêm nữa…Vì vậy, “Quan vận động quân lương” run sợ kêu to, “Đừng tấn công ta, đừng tấn công ta. Đây là lệnh của Đức vương! trong nghĩa quân có rất nhiều huynh đệ fan Nhung, đàn họ mập mạp nên ăn uống nhiều, phải cần thêm nhiều lương thảo, hãy vì đại viên suy xét…”Lời còn chưa dứt, một đám fan gào thét xông lên.“Chúng ta còn không được lương thực nhằm ăn, sao lại phải cũng cấp cho lương thực cho những người Nhung nạp năng lượng chứ!”“Bọn họ ăn uống nhiều như vậy, bọn họ mau mang đến nhà tín đồ Nhung đem lại hoa màu đi.”“Đi!”Đám bạn kia gào thét hung thăng chạy về hướng doanh trại quân Nhung sống thôn trang phía bên cạnh thành.Tại đông đảo nơi khác, những người dân phụ trách trưng thu lương thực như, “Quan phụ tá”, “Trợ lý” cũng nói y chang như vậy, làm cho y chang như vậy, khiến càng ngày càng có thêm không ít người dân cầm cuốc cày gậy gộc bủa ra đường, từ bỏ đường nhỏ tuổi lan ra cho đường lớn, hội họp cùng nhau tiến về phía doanh trại bạn Nhung.Mạnh Phù Dao nhàn nhã từ tốn theo phía sau bọn họ.Gương mặt bạn nữ vừa sáng sủa ngời vừa hờ hững kiên định, chỗ đáy mắt như gồm đốm lửa đã cháy bùng, ngọn lửa ấy đến từ địa ngục sở hữu theo chiên hận với quyết tâm hoàn toàn có thể khiến sắt thép tung chảy, giết chết hổ báo chắn đường, sau đó cắn chúng từng vạc từng vạc một.Binh sĩ vào đại quân Đức vương đang bị suy yếu, dân bọn chúng khắp các châu huyện lại bị khỏe khoắn Phù Dao khơi mào tưng bừng xông vào doanh trại tín đồ Nhung chiếm lại lương thực. Binh Nhung vốn hiện giờ đang bị đói khát, căng thẳng mệt mỏi lại nghe tin bên mình bị tấn công, vk con bị lúc dễ, thực phẩm bị giật đoạt, làm cho sao có thể yên trung khu đánh giặc vày Đức vương!Chỉ một quan vận chuyển lương thực nho nhỏ tuổi lại gây ra nháo loạn lớn, khiến binh lực rải rác như nước chảy, binh bại như núi đổ.Mạnh Phù Dao trầm mặc, ngửng đầu lên, nhếch môi.Ánh mắt của phái nữ dõi về phía Vạn Châu xa xôi.Đã các ngày trôi qua như vậy, nữ vẫn y hệt như cũ, mõi một thời mỗi một tương khắc lòng phần lớn ngóng mong chờ đợi, một ngày mười nhì canh giờ gần như như thế. Nỗi lưu giữ mong, lo lắng như biến thành những miếng đao nhỏ tuổi xíu, cứa vào lòng nàng, khung hình như đang bị lăng trì. Trong ngày hôm qua ngày lòng phụ nữ càng thêm trầm xuống, những mong muốn đều bị thời gian nhẫn trung khu mài mòn, tuy vậy mỗi đêm nữ giới lại ôm những hi vọng ấy lấn sân vào giấc ngủ. Cầu nguyện cho sáng mai khi thức dậy rất có thể nhìn thấy tín đồ nào đó mặc áo bào phất phơ, từ tốn cúi đầu nhìn cô bé mỉm cười cợt nói, “Phù Dao, thiếu phụ lại ko nghe lời ta.” chị em đã nghĩ ra sẵn câu vấn đáp thật hay, “Huynh đáng ghét, hù chết ta.” sau đó đánh hắn một cái thật mạnh, sao lại thoải mái và tự nhiên quay về bên chứ? Bị đánh là xứng đáng mà.Nhưng nhưng ý định tấn công hắn không triển khai được, vì mỗi sớm mai lúc thức dậy, hầu hết thứ vẫn hệt như ngày hôm qua, không có gì núm đổi. Nàng không đủ can đảm mở mắt, tìm mẫm tra cứu kiếm xung quanh mình, bàn tay sờ soạng tấm chăn giá buốt lẽo… hi vọng tìm kiếm hơi nóng xung quanh…Nhiều ngày các trôi qua như vậy, Đức vương vãi cũng bắt đầu tạo phản, cây kim vào bọc cũng đều có ngày lòi ra… Sao huynh còn chưa chịu đựng trở về, xứng đáng lẽ ra phải trở về rồi, nhưng sự thật là, huynh không trở về được nữa sao…Mạnh Phù Dao đứng tựa vào một trong những gốc cây, cội cây lẻ tẻ này làm việc đầu thôn nhỏ, thân cây gầy yếu, treo trên đầu cành vần dương khuyết, đối với thân cây bé guộc kia, đàn bà còn gầy hơn mấy phần…Mắt đàn bà vẫn nhìn về phía núi Hổ Sơn, trước mắt hiện ra cảnh núi lở đá đổ, một thi thể ngày tiết thịt bầy nhầy. Tay nàng nắm chặt một ống tay áo, chính là vật là Chiến Bắc Dã đã tìm được sau đó, miếng vải mỏng mảnh manh tựa như hi vọng của nàng.Vô Cực, ta sẽ do huynh làm rất nhiều chuyện, ta nhất thiết sẽ hóng huynh, chờ tin bình an của huynh.Vì sao, do sao huynh vẫn chưa trở về?

Phù Dao Hoàng Hậu là một tác phẩm quy tụ không hề thiếu các yếu hèn tố đặc sắc của mẫu văn học tập lãng mạn Trung Quốc. Truyện không những thành công về mặt thương mại dịch vụ (đứng đầu vào bảng xếp thứ hạng văn học tập trẻ) ngoại giả nhận được số đông phản hồi tích cực từ giới phê bình. Vật phẩm này đã đem lại cho người sáng tác 2 phần thưởng "Tác phẩm văn học nàng xuất nhan sắc năm 2011" và "Tài năng new xuất dung nhan trong văn học cô gái năm 2011".

Bạn đang xem: Phù diêu hoàng hậu quyển 2

Ngựa phi nghìn dặm trên chiến trường máu lửa

Mong ước gặp mặt nàng đốt cháy ruột gan

Anh hùng đổ máu không rơi lệ

Tình này đựng giấu tận chổ chính giữa can.

Ái tình cao vời vợi

Lòng này đỏ tựa son

Vung tìm giành thiên hạ

Máu nhuộm đẫm sa trường.

Xem thêm: Bảng Báo Giá Lưới Thép Hàn Mạ Kẽm, Bảng Giá Lưới Thép

Tay nắm Thương Long kiếm

Lòng gồm Thí Thiên đao

Núi cao như nhỏ lại

Chí nhân vật vùng vẫy khắp tứ phương…


Giao mặt hàng đi ngay sau khi đặt đơn hàng 24h - Sẽ liên hệ trước khi giao.Thời gian dìm hàng:*Đối với tp hcm 1-2 ngày. *Đối với nước ngoài tỉnh: miền nam bộ 2-3 ngày. Miền bắc 3-5 ngày.


Đổi trả trong 7 ngày (Nếu thành phầm bị lỗi kĩ thuật), thủ tục dễ dàng nhanh chóng.


Nhà cung cấp có xuất hóa đơn cho sản phẩm.


Sản Phẩm Ưu Đãi


*

Bạn Gái thiếu thốn Gia


71,000₫75,000₫
*

Chơi Trò Đồng Xanh


76,000₫79,000₫
*

Understanding và Using English Grammar - Fourth Edition ( song Ngữ )


180,000₫200,000₫

Sản Phẩm thuộc Loại


*

Tuổi con trẻ Lê Nin- đái Thuyết


130,000₫
*

Cát vết mờ do bụi Thương ngôi trường - Tập 2 (Tiểu Thuyết)


125,000₫

Cát những vết bụi Thương ngôi trường - Tập 1 (Tiểu Thuyết)


115,000₫

Quỳnh Dao - cấp Vã, Quá cấp Vã


66,960₫72,000₫

Quỳnh Dao - Thiên Đường Rực Lửa


94,860₫102,000₫

Quỳnh Dao - Cánh Nhạn bên trên Cành Cao


87,420₫94,000₫

Hiệu cố kỉnh Đồ Số 8


80,960₫88,000₫

Vô tình yêu Nhớ, cố tình Thương Nhau


96,000₫

Bạn buộc phải hỗ trợ? Hãy hotline ngay cho shop chúng tôi -02871086979 hoặc

Hỗ trợ trực tuyến

Giao hàng Toàn Quốc


Bảo Mật Thanh Toán


Đổi Trả vào 7 Ngày


Tư Vẫn Miễn Phí


HỆ THỐNG NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ TRÊN TOÀN QUỐC


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ CÂY GÕ


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ 163


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ QUẬN 2


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ QUẬN 12


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ THỦ ĐỨC


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ BÌNH THẠNH


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ BÌNH LONG


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ QUẬN 7 MỚI


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ BÀ ĐIỂM


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ BÌNH TÂN


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ CHỢ ĐỆM


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ NHÀ BÈ


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ TÊN LỬA


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ HÀ HUY GIÁP


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ VÕ VĂN VÂN


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ PHẠM HỮU LẦU


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ NGUYỄN VĂN QUÁ


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ QUÁCH ĐIÊU


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ HIỆP PHƯỚC


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ TÔ KÝ


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ 241


NHÀ SÁCH NGUYÊN VĂN CỪ ÂU CƠ


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ LÊ VĂN LƯƠNG


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ PHẠM HÙNG


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ QUỐC LỘ 50


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ HƯƠNG LỘ 2


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ ĐỒNG NAI


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ DĨ AN


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ THUẬN AN


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ LÁI THIÊU


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ THỦ DẦU MỘT


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ ĐỒNG THÁP


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ CẦN THƠ


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ NINH THUẬN


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ TÔ NGỌC VÂN


NHÀ SÁCH NGUYỄN VĂN CỪ QUẬN 7


Xem toàn bộ cửa hàng
Về Nguyễn Văn Cừ805 Hồng Bàng, Phường 09, Quận 6, hồ Chí Minh, Vietnam
Hỗ Trợ khách hàng Hàng
Tin Tức
Tư Vấn
*
Hệ Thống công ty Sách Nguyễn Văn Cừ Việt Nam

Trụ sở chính: 805 Hồng Bàng, Phường 09, Quận 6, hồ nước Chí Minh, Vietnam

Điện thoại: 02871086979

icae.edu.vn


Facebook
2021 - cung cấp bởi Haravan - Thiết kế làm chủ bởi NGUYENVANCU BOOKSTORE
STTTên FileDownload
1

Thêm vào giỏ hàng thành công

Số lượng:

Tổng tiền:


thường xuyên mua hàng đánh giá giỏ hàng
*
các bạn đã thêm vào giỏ hàng thành công xuất sắc !
Giỏ hàng của khách hàng có sản phẩm
Sản phẩm
Đơn giá
Số lượng
Thành tiền
Tổng tiền thanh toán:
Tới giỏ hàng
Thanh toán ngay