Phía trước đang nói là phát trung ương vô thuộc quan trọng, đúng thật trong kinh nuốm Tôn thường xuyên nói, “nhất thiết pháp tùng vai trung phong tưởng sanh”, Bồ-đề trung tâm là nơi có thể sanh ra cứu giúp cánh hay lạc. Điều này phân tích sự quan trọng của việc phát tâm, nguyên nhân phải nhất quyết phát tâm, ở chỗ này đã thổ lộ rồi. Bao gồm đồng tu nói, shop chúng tôi cũng đã từng có lần nhìn thấy những ông nắm bà cụ chần chừ chữ, vật gì họ cũng không biết, chỉ có câu Phật hiệu này niệm tới thuộc thì chúng ta được vãng sanh, tướng lành vãng sanh cực kì hiếm có, bọn họ thật sự được vãng sanh. Có fan đứng mà vãng sanh, có fan ngồi nhưng vãng sanh, ko thấy họ vẫn phát Bồ-đề tâm. Vào Yếu Giải, Đại Sư Ngẫu Ích nói rất hay, sẽ giải đáp vụ việc này cho việc đó ta, “tin sâu nguyện thiết chính là vô thượng đại Bồ-đề tâm”. Bốn chữ này chẳng phải đơn giản dễ dàng mà có thể làm được, tin sâu thì chẳng tất cả hoài nghi, chẳng tất cả xen tạp thì mới được call là chân tín. Ví như ta tin, trong sự tin này vẫn còn đó xen tạp tự bốn tự lợi, vẫn còn đấy xen tạp danh lợi, ko buông vứt được thì sự tin sâu này bị phá hỏng rồi. Nguyện thiết thì chỉ là 1 trong những nguyện, duy nhất định không tồn tại nguyện máy hai, ta xem chuyện vãng sanh nhân loại Cực Lạc là nguyện máy nhất, ta vẫn tồn tại nguyện sản phẩm công nghệ hai, nguyện máy ba, nguyện thứ tư thì đã phá hỏng cái nguyện thiết này rồi, đề xuất không sánh bằng các cụ ông cụ bà ông gắng bà.

Bạn đang xem: Kinh đại thừa vô lượng thọ

Cho yêu cầu từ xưa tới thời điểm này người ta thường xuyên nói, chỉ có người thượng trí và tín đồ hạ ngớ ngẩn mới có thể thành tựu. Tín đồ thượng trí thì trong đạo phật thường call là fan thượng thượng căn, bọn họ một nghe nghìn ngộ, phải họ thật sự gọi rõ, chẳng có một ít nghi ngờ. Còn fan hạ ngu, các bạn đừng nghĩ họ chưa biết điều gì, cũng chính vì họ thành thật, điều đó là hết sức đáng quí, họ cùng với những người thượng trí, tuy là 1 trong người thì phát âm rõ, một fan thì chẳng gọi gì cả, không hiểu thì họ làm cho sao? trên sự hành trì thì bọn họ chẳng khác gì với những người thượng trí, họ không hoài nghi, sư phụ dạy họ niệm Phật, “sư phụ không lúc nào gạt ta”, họ liền tin, tin hết lòng. Dạy mang lại họ không xen tạp thì thật sự bọn họ chẳng nghĩ mang đến điều gì cả, chỉ bao gồm một nguyện vọng cầu sanh Tịnh Độ, không tồn tại nguyện vọng đồ vật hai, điều này gọi là vô thượng Bồ-đề tâm. Khẩu ca này là của Đại Sư Ngẫu Ích, Đại Sư Ngẫu Ích là người như thế nào chúng ta không biết được, Ngài không để lộ thân phận.

Đại sư Vĩnh Minh Diên thọ là A Di Đà Phật tái lai, nhị tổ là đại sư Thiện Đạo cũng là A Di Đà Phật tái lai, đại sư Vĩnh Minh là tổ sản phẩm công nghệ sáu của Tịnh Tông. Đại Sư Ngẫu Ích tuy không có tiết lộ thân phận, dẫu vậy thân phận của Đại sư Ấn Quang đã bị lộ, Ngài là Bồ-tát Đại cầm cố Chí tái lai, so với Kinh A Di Đà yếu Giải của Đại Sư Ngẫu Ích, Đại Sư Ấn Quang hết sức tán thán, tán thán thuộc cực. Ngài nói cho dù cho là cổ Phật tái lai có làm chú giải kinh Di Đà cũng cần thiết vượt qua bộ chú giải này. Chúng ta đã nghe Bồ-tát Đại rứa Chí tán thán Đại Sư Ngẫu Ích, vậy Ngài là ai? giả dụ như Ngài không phải là A Di Đà Phật tái lai thì chắc chắn là là Bồ-tát Quan nỗ lực Âm tái lai, không phải là tín đồ thường. Lời của Ngài nói chúng ta phải tin, tin sâu nguyện thiết, nếu như không biết cũng chẳng sao, sinh đến nhân loại Cực Lạc thì liền khai ngộ, thì liền hiểu rõ.

Chúng ta chưa phải là người thượng trí, cũng chưa phải là tín đồ hạ ngu, là nhóm người khó độ nhất, không phải thượng căn cũng không phải hạ trí. Thiệt sự nhưng nói, cố Tôn 49 năm giảng khiếp thuyết pháp, đó là vì những người dân thuộc nhóm bọn chúng ta. Fan thượng trí hạ đần thì dễ dàng độ, chúng ta thật sự có đầy đủ thiện căn phước đức nhân duyên, họ không cần xem hay họ, không nên coi khinh họ. Tuy chúng ta một đời này tu học nhưng chiến thắng không bằng họ, tuy họ chẳng bao gồm học thức, họ không đi học, nhưng so với mọi fan họ khôn cùng cung kính lễ phép, còn họ có đến lớp một chút thì tự nhận định rằng mình là lợi hại lắm, ngay thức thì cống cao vấp ngã mạn. Tứ tưởng, ngôn hạnh, cử chỉ của họ là thiện hạnh, còn bốn tưởng, ngôn hạnh, hành động của họ là ác hạnh thì làm thế nào sánh với chúng ta được chứ? Lại còn coi thường họ nữa!

Phần trước đã nói với quí vị, fan tu đạo chân thực thì ko yêu cầu fan khác kính cẩn mình, bái dường đến mình, điều đó là tương ưng với tánh đức. Nhưng bản thân bọn họ đối với những người khác có cần phải cung kính giỏi không, cần phải cúng nhường nhịn hay không? Mười nguyện của Bồ-tát Phổ nhân từ là nhằm mục tiêu vào hàng Bồ-tát nhưng mà nói, điều đầu tiên “Lễ kính chư Phật”, vào Văn sao của Đại Sư Ấn quang đãng nói khôn xiết nhiều, “một phần thành kính thì được một trong những phần lợi ích, nhị phần thành kính thì được nhị phần lợi ích”, buộc phải chân thành cung kính, “mười phần thành kính thì các bạn được mười phần lợi ích”. Bởi vậy học sinh trong cùng một lớp học, nghe giáo viên giảng bài, sự đạt được tác dụng của mỗi học sinh là khác nhau, do vì sao gì vậy? vì chưng tâm cung kính so với thầy giáo không giống như nhau, chổ chính giữa cung kính đối với các bài bác học không như nhau, hotline là kính nghiệp, cho nên có được sự ích lợi cũng khác nhau.

Lời của Đại Sư Ấn Quang siêu hay, nếu họ muốn được mười phần tiện ích thì so với thầy giáo, họ nhất định phải gồm mười phần cung kính, so với bài học bọn họ nhất định đề nghị mười phần tôn trọng thì các bạn mới đạt được mười phần lợi ích. Bạn chỉ có một trong những phần cung kính tôn kính thì chúng ta chỉ được 1 phần lợi ích, quan yếu được nhì phần. Thầy dạy mang lại học trò phần đa là giống như nhau, giảng như vậy, dạy cũng tương tự vậy, nhưng mỗi học viên được sự ích lợi không như nhau. Ở đây không hẳn là thầy giáo tất cả tâm thiên vị, cơ mà là cách biểu hiện học tập của bản thân học tập trò không giống như nhau, không nên trách lão sư. Phần trước nói tới ba điều chướng ngại Bồ-đề tâm, quan yếu không buông bỏ, tía điều tùy thuận Bồ-đề chổ chính giữa thì tất yêu không tráng lệ học tập.

Lão cư sĩ Hoàng Niệm Tổ trong đoạn tổng kết này đang nói “Dĩ thượng sở luận vi Bồ-đề môn dữ tùy thuận Bồ-đề môn, chánh hiển phát vai trung phong vi thuận chi dị. Phàm dĩ pháp Bồ-đề trọng tâm tu tập tịnh nghiệp giả, ưng thường thể cứu” (Ở trên đã luận về trái nghịch cùng thuận theo Bồ-đề môn, đó là làm minh bạch sự khác biệt giữa phát trung tâm nghịch và thuận. Hễ ai đã phát chổ chính giữa Bồ-đề tu tập Tịnh-nghiệp bắt buộc thường thể cứu). Thể là thể hội, cứu vớt là nghiên cứu. “Thiết mạc trường đoản cú vi Bồ-đề môn, vi thất bổn nguyện, trường đoản cú chướng vãng sinh dã” (Chớ đề xuất tự trái nghịch cùng với Bồ-đề môn, trái nghịch cùng với bổn nguyện, trường đoản cú mìn h chướng ngại câu hỏi vãng sinh của chính mình). Chúng ta không được vãng sinh thì không nên trách tín đồ khác, là do tự mình chướng ngại chính mình, phải ghi nhận đạo lý này.

Phát Bồ-đề tâm cửa hàng chúng tôi xin share đến đây, xin coi đoạn tởm văn tiếp theo, “nhất hướng chăm niệm A Di Đà Phật”. Câu này là nguyện thứ 18 trong 48 nguyện, phạt Bồ-đề trung khu là nguyện thứ 19. Có người nói “bổn nguyện niệm Phật” là từ bỏ Nhật phiên bản truyền đến, nhưng những vị Tổ sư thứ nhất của Nhật bản đều đến trung hoa tham học, bổn nguyện không những có nguyện đồ vật 18, nếu như chỉ y theo nguyện máy 18, những nguyện không giống thì ko cần, có thể vãng sanh tốt không? Không đáng tin. Vào Phật sự Tam Thời Hệ Niệm, thiền sư Trung Phong nói rất rõ ràng, nói là tín nguyện hạnh, nguyện là 48 nguyện, mỗi nguyện đều phải có đủ thì bạn với A Di Đà Phật new đồng chổ chính giữa đồng nguyện, như vậy các bạn mới rất có thể vãng sanh.

Tôi giảng tởm Vô Lượng Thọ, giảng khiếp A Di Đà cũng nói không ít lần, thành thật mà lại nói, bất kỳ một nguyện như thế nào cũng đều phải có đủ toàn bộ các nguyện, đây mới là viên dung. Ngẫu nhiên nguyện nào trong 48 nguyện đều phải có đủ 47 nguyện khác, rất đầy đủ một nguyện nào, ví như thiếu một nguyện thì nguyện kia không được viên mãn. Nguyện thiết bị 18 thì chắc chắn rằng có đầy đủ 47 nguyện kia. Điều quan trọng đặc biệt nhất cho việc vãng sinh là “phát Bồ-đề tâm, nhất hướng chăm niệm”, vạc Bồ-đề tâm là nguyện thứ 19, nhất hướng siêng niệm là nguyện trang bị 18, vậy thì chúng ta hiểu được nên lấy nhị nguyện này làm cho chủ, 46 nguyện kia thì có tác dụng trợ, chánh trợ, nhà khách, viên dung đầy đủ, đây gọi là tịnh nghiệp.

Chúng ta xem trong chú giải, Ngài nêu ra một đoạn tởm văn vào Di Đà yếu hèn Giải, công ty chúng tôi xin gọi đoạn gớm văn này: “Di Đà yếu Giải vân, ư nhất thiết phương tiện đi lại chi trung, cầu kỳ chí trực tiệp, chí viên đốn giả, mạc nhược niệm Phật, mong sanh Tịnh Độ” (Di Đà yếu đuối Giải nói, trong toàn bộ phương tiện, nhưng tìm mang pháp trực tiếp tắp nhất, pháp viên đốn nhất, thì không gì bằng pháp niệm Phật cầu sanh Tịnh-độ). Lời khai thị của Đại Sư Ngẫu Ích cực kỳ quan trọng. Phương tiện, phương là phương pháp, nhân tiện là luôn thể nghi, nói theo bây giờ là phương pháp tốt nhất, phương thức thích thích hợp nhất, phương thức viên mãn duy nhất thì điện thoại tư vấn là phương tiện, đó là nói về tu hành. Họ muốn tu hành chứng quả, có tác dụng Phật làm cho Bồ-tát, phương pháp tốt duy nhất thù chiến hạ nhất, chẳng bao gồm gì bởi niệm Phật, vày sao vậy? nếu khách hàng thật sự phát âm được nguyên lí thì bạn sẽ hiểu rõ, nguyên lí gì vậy? chúng tôi thường nói, “tất cả pháp từ trung ương tưởng sanh”, mẫu tâm này của công ty hằng ngày tưởng Phật, các bạn không có tác dụng Phật thì làm loại gì? trọng tâm tưởng sự thành, tưởng cái gì thì cảnh giới kia hiện tiền, vậy thì nguyên nhân bạn không tưởng Phật? Đây là tại sao căn bản, “tất cả pháp từ trung tâm tưởng sanh”, tâm hiện thức biến, bạn trọn vẹn tương ưng với tổng nguyên lí hình thức này.

Vì sao người trần gian thường nói, người chết rồi thì đi làm ma, cụ thể có sáu nẻo, nhưng nguyên nhân họ không nói bạn chết rồi thì lên trời? do sao họ xác minh người chết rồi thì biến thành ma quỷ? không ít người nói như vậy, bọn họ suy nghĩ cho cặn kẽ, bọn họ nói lời này cũng có lí, vì sao vậy? bởi lúc làm người thì loại nhân làm ma quỷ là những nhất, thiết yếu là xem xét của họ, cái nghiệp nhân làm ma quỷ của mình là các nhất, nghiệp nhân của làm ma quỷ là gì? Là tham lam, lòng tham là cõi ngạ quỷ, niệm niệm không buông vứt tâm tham, thật sự là họ đã làm ma quỷ. Sảnh giận là địa ngục, dở hơi si là súc sanh, thập thiện là cõi trời, chúng ta ngày ngày nghĩ về thập thiện, hành thập thiện thì người này đời sau đã sanh lên cõi trời. Xem bọn họ nghĩ cái gì, vậy chúng ta hãy coi người bây chừ nghĩ chiếc gì? Đa số là nghĩ mang đến tham sân si, ai nhưng không tham, ai mà không sân, ai nhưng không dở hơi si? vì vậy bình tâm mà quan gần cạnh thì các bạn sẽ nhìn thấy, quả báo nhân duyên tội khổ của vô số chúng sanh bày ra rõ ràng trước mắt.

Thọ mạng ngắn ngủi, fan thọ mạng ngắn thì 20-30 tuổi là ra đi rồi, tín đồ thọ mạng nhiều năm thì 70-80 tuổi, cũng có thể có người sống mang lại 100 tuổi, dẫu vậy rất không nhiều không nhiều, cho dù sống mang lại 100 tuổi, khoảng thời hạn này đối với họ cũng chỉ là một cái búng tay, vượt ngắn ngủi. Thời gian vĩnh viễn sau này, bọn họ có nghĩ mang lại hay không?

Lúc tôi còn trẻ mới học Phật, lão sư hay hay thông báo chúng tôi, người thông minh thì phải bao gồm cái nhìn trước sau, tức là có thể thấy được nhân trước trái sau. Vào đời này khởi trọng điểm động niệm, tiếng nói việc làm, cần nghĩ cho quả báo vào đời sau. Chư Phật Như Lai đã ra mắt cho chúng ta quả báo đời sau thù win nhất đó là Tây Phương Di Đà Tịnh Độ, thù chiến thắng vô cùng, vấn đề đó là thật chưa phải giả. Vật gì gọi là thật? thọ mạng lâu năm lâu. Phật với đại chúng, tức là đại bọn chúng từ mười phương quả đât đã vãng sanh, ai ai cũng là vô lượng quang, vô lượng thọ, các bạn nói xem quả đât Tây Phương Di Đà Tịnh Độ tốt đẹp như vậy. Điều đặc trưng hiếm có là ai ý muốn vãng sinh về này đều được vãng sanh, chẳng giống số đông cõi nước của chư Phật khác, bạn có nhu cầu đến đó mà bạn ko đủ điều kiện thì chúng ta không thể đi, đk đó là gì vậy? Là đề xuất buông bỏ toàn bộ vọng tưởng rành mạch chấp trước thì bạn mới đi mang lại được cõi Phật đó, hết sức khó. Phương tiện đi lại của thế giới Cực Lạc là đới nghiệp vãng sanh, mặc dù là các bạn chưa đoạn vọng tưởng rõ ràng chấp trước, chỉ việc bạn kiềm chế được nó, nó không còn khởi công dụng là được rồi, khống chế thì dễ hơn vấn đề đoạn trừ rất nhiều.

Phần trước cổ đức nói khôn xiết tuyệt vời, bạn không nên xem pháp môn này quá dễ dàng dàng, các bạn xem nó quá dễ ợt thì chúng ta đã không đúng lầm. Nói dễ dàng là so với 84.000 ngàn pháp môn, pháp môn Tịnh Độ thì dễ dàng hơn, 84.000 pháp môn bắt buộc đoạn phiền trừ não, còn pháp môn này thì chỉ phục phiền não, chỉ cần là như vậy. Phiền não của bạn có thể phục được không? chúng ta phục phiền não ko được thì quan yếu vãng sanh, phục được phiền óc thì chắc chắn là vãng sanh, họ phải để ý điểm này.

Làm sao để thu phục được phiền não? nếu như khách hàng không chịu buông bỏ thì bạn không hàng phục được, độc nhất vô nhị định phải buông bỏ. Tôi thường hay nói 16 chữ này, đề nghị buông quăng quật tự bốn tự lợi, nên buông vứt danh vọng lợi dưỡng, đề xuất buông bỏ ngũ dục lục trần, yêu cầu buông quăng quật tham sân say đắm mạn. Chỉ cần bạn buông quăng quật 16 chữ này thì vãng sanh vào Phàm Thánh Đồng Cư Độ chắc chắn là là các bạn có phần, vấn đề này bạn cần thiết không biết.

Tiếp theo Đại sư Ngẫu Ích nói, “cầu kỳ chí trực tiệp” (tìm rước pháp thẳng tắp nhất), chí là đã lên tới mức đỉnh rồi. Pháp môn này là đi thẳng, khoảng tầm giữa chẳng gồm chút quanh teo khúc khuỷu nào, giống như đi trên đường thẳng không có quanh co gấp khúc, là tuyến phố tắt, là đường thẳng nhất, là pháp môn viên đốn nhất, viên là viên mãn, đốn là đốn siêu, không có thứ bậc. Số đông pháp môn khác, các bạn xem Đại vượt Viên Giáo trong gớm Hoa Nghiêm từ sơ tín, nhị tín, tam tín, tứ tín là có thứ bậc, cho thập tín, thập trụ, thập hạnh, thập hồi hướng đều phải sở hữu thứ bậc, y hệt như lên thang lầu vậy, đi tự thang lầu trước tiên từng tầng từng tầng đi lên. Đốn là gì? Đốn là không tồn tại thứ bậc, y như chúng ta bây giờ đi thang máy, 50 tầng lầu, nếu khách hàng đi thang cỗ thì đi cực kỳ chậm, đi hết sức lâu, đi thang vật dụng thì nhanh chóng liền đến nơi. “Tối viên về tối đốn giả, mạc nhược niệm Phật cầu sanh Tịnh Độ” (pháp cực viên rất đốn ko gì bởi pháp niệm Phật ước sanh Tịnh Độ). Bạn có nhu cầu thành Phật, gồm cách nhanh nhất có thể để thành Phật, có cách trực tiếp tắp nhất, viên mãn đốn siêu nhất, đó đó là pháp môn niệm Phật, sanh đến nhân loại Cực Lạc một đời thành tựu.

Chúng ta sinh đến nhân loại Cực Lạc là 1 trong những đời không phải hai đời, quí vị phải ghi nhận điều này, sanh đến nhân loại Cực Lạc không phải là chết rồi bắt đầu đi, bị tiêu diệt rồi thì không đi được, còn sống mà lại đi, vày sao vậy? lúc A Di Đà Phật mang đến tiếp dẫn bạn, lúc đó bạn vẫn chưa tắt thở, bạn vẫn tồn tại sống, chúng ta nhìn thấy A Di Đà Phật mang đến tiếp dẫn bạn, chúng ta nói với những người dân đang quan tâm cho bạn, “tôi đã nhận thức thấy A Di Đà Phật mang đến tiếp dẫn tôi rồi”, bạn liền theo A Di Đà Phật, cái thân này không cần nữa. Bạn nghĩ xem còn sống nhưng mà vãng sanh, không phải chết bắt đầu vãng sanh, vày vậy câu hỏi vãng sinh này là chắc chắn. Phiên bản thân họ đã nói ví dụ như vậy, cơ hội lâm phổ biến đầu óc sáng suốt, khẩu ca rõ ràng, “Phật cho tiếp dẫn tôi, tôi theo Phật đây”.

Lúc lâm phổ biến sợ độc nhất là bị hôn mê, chất xám không sáng sủa suốt, bất tỉnh nhân sự, câu hỏi này rất là phiền phức. Trợ niệm, mong siêu chỉ cần hết lòng hỗ trợ mà thôi, cổ nhân nói “làm hết sức mình mà lại nghe theo thiên mệnh”, thiên mệnh đó là người lâm chung, bạn cũng có thể giúp được thì hết lòng giúp cho họ, còn họ rất có thể thọ dụng hay là không đó là việc của bản thân họ, đây là chân tướng mạo sự thật chúng ta không thể không biết.

Xem thêm: Đặt phòng cocobay đà nẵng - boutique hotels cocobay danang

Vì sao niệm Phật không được vãng sanh? Phần trước bao gồm nói, đặc biệt nhất là ý niệm, tin không sâu, niệm không thiết, đối với thế gian này vẫn tồn tại lưu luyến, vẫn tồn tại vướng bận thì bắt buộc vãng sanh, do tâm ko thanh tịnh. Cổ Đại đức nói rất lôi cuốn “tâm tịnh tức cõi Phật tịnh”, hiện giờ ta niệm Phật, niệm Phật cầu điều gì? ước tâm thanh tịnh, điều này rất quan tiền trọng, mục đích niệm Phật của ta là mong tâm thanh tịnh, được trọng tâm thanh tịnh rồi, hồi hướng sanh về Tịnh Độ thì mới có thể nắm chắn chắn phần vãng sanh, điều kiện cầu sinh Tịnh Độ ta đã gồm đủ thì không có đạo lí cần thiết vãng sanh.

Chúng ta liên tục xem đoạn văn kế tiếp, cũng chính là Đại Sư Ngẫu Ích nói, “Hựu ư nhất thiết niệm Phật pháp môn chi trung, mong kì chí giản dị, chí ổn đương giả, mạc nhược tín nguyện chăm trì danh hiệu” (Lại trong tất cả pháp niệm Phật, mà lại tìm rước pháp dễ dàng và đơn giản nhất, pháp ổn thỏa kiên cố nhất, thì ko gì bởi tín nguyện, chăm trì danh hiệu). Điều này là nói pháp môn niệm Phật, các bạn đã chọn pháp môn này, sau thời điểm chọn rồi thì chúng ta phải niệm như thế nào? bạn phải biết có nhiều pháp môn niệm Phật, các bạn xem trong kinh Hoa Nghiêm coi thấy Thiện Tài Đồng Tử năm mươi bố tham, tỳ-kheo Đức Vân thì nói pháp môn niệm Phật gồm 21 phương pháp. Trong toàn bộ các pháp môn niệm Phật, các bạn phải tìm phương pháp giản đối chọi nhất, tiện lợi nhất, chắc chắn nhất, chính là tín nguyện chăm trì danh hiệu. Chữ đặc biệt trong câu này đó là chữ “chuyên”, nếu như khách hàng không chuyên thì không được, chúng ta phải chuyên. Phần nhiều thứ khác đều phải buông bỏ, tín nên chuyên, nguyện yêu cầu chuyên, hạnh yêu cầu chuyên, chúng ta không thể xen tạp.

Vì sao thời buổi này bạn ko chuyên? thật sự nhưng mà nói là vì bạn không có tín nguyện, bởi sao lại nói không tồn tại tín nguyện? bạn đang ở địa điểm đây niệm Phật ước vãng sanh, có bạn nói cùng với bạn, bạn ra bên ngoài một chút, đi một giờ đồng hồ hoàn toàn có thể kiếm được một triệu đô-la thì các bạn lập tức đi liền, một giờ đồng hồ chẳng cửa hàng gì, liền lập tức đi kiếm tiền, vậy là bạn không tồn tại tín tâm. Nếu như khách hàng thật sự gồm tín trọng tâm thì mặc dù Vua trời Đại Phạm đến nói với bạn, “ta mang lại nhường ngôi mang lại con, nhỏ đến có tác dụng Vua trời Đại Phạm nhé”, nếu như như bạn không đồng ý không cần thì mới gọi là siêng tâm. Vấn đề này thật không dễ, các bạn chịu không nổi sự dụ hoặc, chỉ có một chút ít danh lợi nhỏ tuổi nhoi thì liền đụng tâm, vậy thì làm thế nào thành tựu được chứ? Sự thành tựu này là việc nghiệp thành Phật, vĩnh viễn ra khỏi luân hồi, sự nghiệp này đã thành công xuất sắc rồi, tương lai cứu độ chúng sanh. Nỗ lực xuất cố gian không tồn tại sự nghiệp làm sao to to hơn việc này, vì chưng vậy những người dân làm quá trình này là đại thiện căn, đại phước đức, đại nhân duyên. Trong gớm A Di Đà gồm nói, quan trọng lấy chút ít thiện căn phước đức nhân duyên mà lại được sinh về nước kia, do đó người thông thường nửa tin nữa ngờ, buộc phải nguyện của họ lúc có lúc không. Điều này là bình thường, chẳng có gì là lạ, bởi sao vậy? do họ là bọn chúng sanh trong sáu nẻo, khởi tâm động niệm là trọng điểm luân hồi, thời buổi này muốn đem tâm luân hồi chuyển thực bụng niệm Phật, trọng tâm luân hồi chuyển thực bụng đại Bồ-đề, chuyện này chưa hẳn dễ, trong hàng ngàn người khó đã có được một người, đây là chuyện lớn không hẳn là chuyện nhỏ.

Trong yếu hèn Giải lại nói, “A Di Đà Phật thị vạn đức hồng danh, dĩ danh chiêu đức, khánh vô bất tận. Nỗ lực tức chấp trì thương hiệu vi chánh hạnh, bất tất cánh thiệp cửa hàng tưởng, tham cứu giúp đẳng hạnh, chí giản dị, chí trực tiệp” (A Di Đà Phật là vạn đức hồng danh, dùng thương hiệu để chiêu cảm đức, thì đã đạt được tất cả. Nên chấp trì danh hiệu là chánh hạnh, chẳng bắt buộc trải qua những hạnh: quán tưởng, tham cứu vớt v.v…thật rất đơn giản, thừa thẳng tắp). Đại Sư Ngẫu Ích khai thị đoạn này làm tăng trưởng lòng tin cho chúng ta. Trước đó tôi làm việc Dallas nước Mỹ, gồm một đồng tu đang hỏi tôi, ông hỏi: “Thưa Pháp sư, ví như như vào Tam Tạng kinh khủng chỉ cho Ngài học tập một bộ kinh thôi thì Ngài vẫn học bộ kinh nào?” Tôi tức tốc trả lời, ví như như chỉ mang lại tôi học tập một cỗ kinh thì chắc hẳn rằng là tôi chọn Di Đà yếu ớt Giải của Đại Sư Ngẫu Ích, đó là bổn nguyện của tôi, ví như như tôi giảng ghê thì cả cuộc sống này tôi chỉ giảng bộ kinh này, tôi sẽ không giảng bộ kinh sản phẩm hai nào. Hơn nữa bản thân tôi không có đạo tràng riêng, không hay trụ đạo tràng nào, cuộc sống tôi nay sinh sống đạo tràng này mai sinh hoạt đạo tràng kia, cả cuộc sống giảng kinh mọi hằng thuận bọn chúng sanh, tùy tin vui công đức, tín đồ ta mời tôi giảng khiếp gì thì tôi giảng gớm đó. Vì vậy đời này đã và đang giảng mấy chục cỗ kinh. Khiếp Hoa Nghiêm chưa hẳn do tôi mong muốn giảng, vài ba hôm trước lúc Hàn quán Trưởng vãng sanh, bà đang khẩn thiết thỉnh tôi, ước muốn tôi giáo viên mãn bộ kinh này, lưu giữ một bộ băng ghi hình để cho tất cả những người đời sau tham khảo, tôi đã nhận lời của bà, là vì bà thỉnh tôi giảng. Trước đó tôi vẫn giảng cỗ kinh này dẫu vậy giảng không xong, new giảng được phân nửa, Hoa Nghiêm tám mươi thì giảng được phân nửa, Hoa Nghiêm tư mươi thì giảng được 1 phần ba. Sau đây tôi đọc bản hội tập của lão cư sĩ Hạ Liên Cư thì tôi không thích giảng khiếp Hoa Nghiêm nữa? bởi vì sao vậy? bởi Kinh Vô Lượng Thọ chính là trung phiên bản của tởm Hoa Nghiêm, vày vậy giảng kinh Vô Lượng Thọ đã hay rộng nhiều. Tởm A Di Đà là tiểu bản của kinh Hoa Nghiêm, vì vậy nếu không phải Hàn quán Trưởng thỉnh mời tôi thì không tồn tại được cái duyên này.

Đặc biệt là thời đại hiện tại nay, căn tánh chúng sanh không phải như người thời xưa, yêu cầu của người bây giờ là phải đơn giản, thời gian phải ngắn, cần dễ học tập. Tuyệt nói bí quyết khác, khiếp A Di Đà yếu hèn Giải là phù hợp nhất cho tất cả những người hiện nay, bởi vì rất khế cơ. Tuy vậy Kinh Vô Lượng Thọ và Kinh A Di Đà, ước ao giảng được tốt, thiệt sự đề nghị có gốc rễ của ghê Hoa Nghiêm, vì chưng sao vậy? gớm Hoa Nghiêm là đại bản, đại phiên bản đã thông liền thì tiểu phiên bản giảng sẽ cụ thể hơn, bạn nói coi tự tại biết bao, thật sự là viên dung vô ngại. Điều này đang nói rõ là tất yêu không học tập đại phiên bản để bổ sung cập nhật cho mình, để phát huy khi giảng tiểu bản, tiện ích cho toàn bộ chúng sanh, vấn đề đó thù chiến hạ viên mãn chẳng gì bằng.

Đoạn này nói khôn xiết hay, A Di Đà Phật là vạn đức hồng danh, vạn đức là gì? Là tánh đức vốn có khá đầy đủ trong tự tánh, vạn là thí dụ cho tánh đức sâu rộng không tồn tại giới hạn, cần thiết dùng con số để nói được, không thể dùng thí dụ mà rất có thể hình dung được. Nói vạn đức là bất đắc dĩ, chính bạn phải tinh tế mà thể hội, đấy là tánh đức, A Di Đà Phật là danh từ của từ bỏ tánh. Tư chữ này là giờ đồng hồ Phạn, dịch ra A nghĩa là vô, Di Đà là lượng, Phật là giác, do vậy bốn chữ dịch ra có nghĩa là Vô Lượng Giác, cũng tức là chẳng tất cả điều gì cơ mà không biết, chẳng tất cả điều gì mà lại không hay. Vô lượng giác là gì? Là từ bỏ tánh, cho nên vì vậy thiền sư Trung Phong nói vô cùng hay, “A Di Đà Phật đó là tâm ta, trung tâm ta chính là A Di Đà Phật”, cái tâm này là chân tâm chưa phải là vọng tâm. Chân trọng điểm là gì? Chân trọng tâm là vô lượng giác.

Phật cũng có nghĩa là trí, vô lượng trí. Bọn họ dịch chữ Phật này, chữ Phật này là chữ new tạo ra, xưa cơ Trung Quốc không tồn tại chữ Phật này, chỉ có chữ phất không có bộ nhân mặt cạnh, âm thì kiểu như nhau. Phật là người vì vậy thêm vào cỗ nhân ở mặt cạnh, trong những khi phiên dịch đã chế tạo thêm không ít chữ. Lý giải chữ Phật này còn có ba trí, bố giác. Ba trí là tuyệt nhất thiết trí, đạo chủng trí cùng nhất thiết chủng trí. Phật có ba giác là tự giác, giác tha, giác hạnh viên mãn, lý giải như vậy thì quí vị dễ hiểu. Cho nên vì thế danh hiệu này chỉ hoàn toàn có thể dịch âm, tiếp nối ghi góp thêm phần chú thích, trong văn tự trung quốc tìm ko thấy chữ này, tìm đâu thấy chữ có nghĩa trọn vẹn giống với chữ Phật, do vậy new dùng cái bí quyết này.

Nhất thiết trí là biết bạn dạng thể của vạn đồ dùng trong vũ trụ, đạo chủng trí là biết hiện tại tướng của vạn thiết bị trong vũ trụ, tốt nhất thiết chủng trí là biết thể tướng là viên dung. Thể với tướng là một không bắt buộc hai, giống như mối liên hệ giữa rubi và trang sức quý vậy, tiến thưởng là thể, còn trang sức là hiện tướng. Hiện tại tướng và bản thể nhất định là không thể rời nhau, là 1 chứ chưa phải hai, trí huệ này new được hotline là viên mãn. Bố trí, bố giác, bọn họ thường nói là trí huệ viên mãn, sự giác ngộ cứu cánh, đó là Phật. A Di Đà Phật chính là cái nghĩa này, là bạn dạng tánh của chủ yếu mình, trong bạn dạng tánh có trí huệ viên mãn, gồm sự giác ngộ cứu giúp cánh, mang lại nên chúng ta niệm câu Phật hiệu A Di Đà Phật này là niệm ra trường đoản cú tánh A Di Đà, là “tự tánh Di Đà, duy tâm Tịnh Độ”, chiếc nghĩa này siêu sâu. Cảnh giới này đó là cảnh giới của Đại Phương Quảng Phật Hoa Nghiêm, chúng ta phải biết, làm những gì có mê tín dị đoan chứ.

Dĩ danh chiêu đức, khánh vô bất tận” (Dùng danh hiệu để chiêu cảm đức, thì có được tất cả). Trí huệ viên mãn, sự giác ngộ cứu vớt cánh vào tự tánh của chúng ta đã bị mê rồi, bây chừ chúng ta trở nên trí huệ thành phiền não, trở nên giác ngộ thành mê hoặc, việc này có phiền toái hay không? vì vậy thì đọa lạc rồi, rước Nhất Chân pháp giới mà lại tự tánh hiển hiện biến thành sáu cõi luân hồi, trở thành ba con đường ác. Việc này quí vị hãy xem thật kỹ thí nghiệm nước kết tinh của tiến sỹ Giang Bổn win thì chúng ta có thể hiểu rõ đạo lý này, chân tướng sự thật này bạn thật sự đã giác ngộ thì các bạn sẽ biết được gia công sao để hồi đầu. Đoạn ác tu thiện đó là hồi đầu. Hoàn toàn tìm lại được từ tánh Di Đà, duy trung ương Tịnh Độ, các bạn liền tỉnh bít từ trong giấc mộng của tam đồ, lục đạo, mười pháp giới.

Được rồi, từ bây giờ thời gian đang hết, chúng tôi xin giảng mang đến đây.

A Di Đà Phật!

PHẬT THUYẾT ĐẠI THỪA VÔ LƯỢNG THỌ TRANG NGHIÊM THANH TỊNH BÌNH ĐẲNG GIÁC tởm giảng giải (tập 372)

Trình duyệt của bạn đã tắt tác dụng hỗ trợ Java
Script.Website chỉ có tác dụng việc khi bạn bật nó trở lại.Để tìm hiểu thêm cách bật Java
Script, hãy bấm vào vào đây!
*

công trình CHUÔNG - MÕ ỐNG - BÁT - HƯƠNG VÒNG - TRÀNG HẠT TRẦM HƯƠNG LÒ - MÁY ĐỐT TRẦM DẦU & NẾN SÁP Tượng phật DƯỢC SƯ - DI LẶC DU LỊCH - Ô TÔ - ĐỂ BÀN ĐẢN SINH - HỘ PHÁP Sách phật Tranh phật PHÁP PHỤC KHÁC Thơ phật giáo tin tức giới thiệu
CHÚ GIẢI PHẬT THUYẾT ĐẠI THỪA VÔ LƯỢNG THỌ - HT NHƯ HÒA
*
Biên Soạn: Vận Thành Hạ Liên CưDịch: Như Hòa (Bửu quang Tự)Nhà Xuất Bản: Hồng ĐứcSố Trang: 954 TrangHình Thức: Bìa Cứng bọc NilonKhổ Sách: 15,5x23,5cmNăm Xuất Bản: 2016Năm Tái Bản: 2020Độ Dày: 5,6cm
VLTC GIẢNG GIẢI gớm 220.000 đ Số lượng: 9 Quyển
CHÚ GIẢI PHẬT THUYẾT ĐẠI THỪA VÔ LƯỢNG THỌ - HT NHƯ HÒA
CHÚ GIẢI PHẬT THUYẾT ĐẠI THỪA VÔ LƯỢNG THỌ - HT NHƯ HÒA
CHÚ GIẢI PHẬT THUYẾT ĐẠI THỪA VÔ LƯỢNG THỌ - HT NHƯ HÒA
CHÚ GIẢI PHẬT THUYẾT ĐẠI THỪA VÔ LƯỢNG THỌ - HT NHƯ HÒA

CHÚ GIẢI PHẬT THUYẾT ĐẠI THỪA VÔ LƯỢNG THỌ - HT NHƯ HÒA

518 Lượt xem
Mã sản phẩm: VLTC

Giá bán:220.000 đ

Biên Soạn: Vận Thành Hạ Liên CưDịch: Như Hòa (Bửu quang Tự)Nhà Xuất Bản: Hồng ĐứcSố Trang: 954 TrangHình Thức: Bìa Cứng bọc NilonKhổ Sách: 15,5x23,5cmNăm Xuất Bản: 2016Năm Tái Bản: 2020Độ Dày: 5,6cm


Đôi Lời Giãi BàyTrong tía bộ tởm căn bạn dạng của Tịnh tông, ghê Vô Lượng lâu giảng chi tiết nhất về nhận địa, quả đức của đấng giáo công ty cõi cực Lạc cũng tương tự giảng rõ về tư mươi tám nguyện béo phì của đấng Đại trường đoản cú Bi Phụ, rất lực xiển dương pháp môn trì danh Niệm Phật. Theo cư sĩ Hồng Nhơn, kinh này được chú thích rất nhiều, nhưng mà hoặc bởi vì những bạn dạng chú giải tởm này không hề được dịch ra tiếng Việt, hoặc rất rất có thể là vì chưng kiến văn quá cổ hủ nên mạt nhân chưa hề được gọi những phiên bản dịch ấy. Từ lúc mới ban đầu tập tễnh theo đòi Tịnh nghiệp, mạt nhân vẫn mong muốn mỏi sẽ được đọc một bản chú giải thiệt tường tận về ghê Vô Lượng lâu như các tác phẩm A Di Đà khiếp Yếu Giải cùng A Di Đà kinh Sở Sao, nhưng niềm mơ ước ấy tưởng chừng như không bao giờ trở thành hiện tại thực.
Cho đến lúc hội trung quốc Điện Tử Phật Điển (CBETA) đăng tải những kinh văn vào Đại Tạng bên trên Internet, mạt nhân đã háo hức tìm hiểu các bạn dạng chú giải Đại ghê trong Đại Tạng. Tiếc nuối thay, trong Đại Tạng, trước sau chỉ gồm bốn bạn dạng chú giải ghê này, nhưng mà nặng về tính cách phân tích và lý giải kinh theo phong cách khoa chú và bao hàm phần mạt nhân muốn mỏi được chư tổ giảng rộng lớn thêm thì lại chỉ giảng lược qua. Chẳng hạn, bản Vô Lượng Thọ khiếp Nghĩa Sở của ngài Tịnh Ảnh Huệ Viễn chỉ phân nhiều loại 48 nguyện của Phật Di Đà và chỉ giảng sơ về một nhì nguyện được xem như là chính yếu. Bao hàm đoạn tởm văn chỉ nêu đại ý và giảng lướt qua, ko chú trọng đến phân tích ti mi chân thành và ý nghĩa từng câu như phương pháp chữ Tổ Liên Trì, Linh Phong Ngẫu Ích đang giảng kinh Di Đà.Tính mang lại nay, những bạn dạng chủ giải của các vị khác như Huệ Cảnh, Bành Tế Thanh, thích Đạo Ấn, mạt nhân vẫn không hề có phước duyên được đọc. Thành quả Kinh Vô Lượng thọ Giảng Yếu vì chưng cư sĩ Hồng Nhơn dịch tuy đã tổng hòa hợp được những ý kiến chú giải của những vị cổ đức, nhưng lại vẫn chỉ chú trọng đến ý bao gồm của từng đoạn kinh; phần xung yếu của ghê Vô Lượng lâu là tư mươi tám nguyện của đấng từ Phụ lại chỉ trích dẫn chánh kinh, ko giảng gì cả. Bởi thế, mạt nhân vẫn tiếp tục ao ước sẽ được đọc một tác phẩm chú thích kinh Vô Lượng lâu thật chi tiết, thật tường tận.Mãi đến thời điểm cuối năm 1995, nhờ vào chút phước thừa, mạt nhân đọc được phiên bản chú giải gớm Vô Lượng lâu của lão cư sĩ Hoàng Niệm Tổ do Hoa Tạng Phật Giáo Đồ Thư tiệm ấn hành với tựa đề: Phật Thuyết Đại thừa Vô Lượng lâu Trang Nghiêm tịnh tâm Bình Đẳng Giác gớm Giải. Dĩ nhiên, xét về đông đảo mặt, tác phẩm này sẽ không thể như thế nào sánh kịp cùng với hai bản chú giải trân quý Di Đà yếu Giải với Di Đà Sớ Sao của cổ đức, cơ mà so cùng với những bạn dạng chú giải tởm Vô Lượng lâu trong Đại Tạng, bản chú giải của cư sĩ Hoàng Niệm Tổ hết sức tỉ mỉ, tổng hợp nhiều lời giải thích của chư tôn cổ đức Trung Hoa, Nhật Bản.Hoàng lão cư sĩ cũng khéo trích dẫn phần đa đoạn kinh luận khiển cho người đọc đọc được tường tận ghê Vô Lượng Thọ. Với từng lời nguyện, Hoàng cư sĩ hầu như chú giải tinh tế nguyên do. Đến phần nói về chánh báo, y báo trang nghiêm rất Lạc, Hoàng cư sĩ giảng tỉ mỉ phần đa thứ nghiêm túc ấy vì mỗi bổn nguyện làm sao kết thành. Điểm đặc biệt quan trọng hơn nữa là Hoàng cư sĩ vẫn khéo dung hội phần đa quan điểm khác biệt của Thiền, Tịnh, Mật khiến cho tất cả những người đọc thấy rõ pháp vị dung thông, tốt nhất như giữa những pháp môn, có tác dụng nổi bật phiên bản hoài mập mạp của chư Phật: khai, thị ngộ nhập tri con kiến Phật cho chúng sanh.
Ngoài ra, đối với những tự ngữ Phật học siêng biệt được sử dụng trong bạn dạng kinh này, Hoàng lão cư sĩ cũng chẳng nuối tiếc công ghi chú tường tận. Bởi vì lẽ ấy, vào lời giới thiệu, Hòa Thượng Tịnh Không sẽ nhiệt liệt ca tụng công trình tâm huyết này của Hoàng lão cư sĩ. Được phát âm một thành quả giá trị như thế, mạt nhân thường mong nguyện phiên bản chú giải sẽ tiến hành một vị thạc đức quảng văn phiên dịch sang Việt ngữ. Nhưng chờ mãi năm này qua mon khác, quang đãng âm mòn mỏi vẫn không thấy bạn dạng chủ giải này được ai phiên dịch. Vị lòng tiếc nuối pháp, tham pháp với với chổ chính giữa niệm share pháp lạc cùng các liên hữu đồng tu Tịnh Độ, mạt nhân đang đánh liều chuyển ngữ sản phẩm này thanh lịch tiếng Việt dù trình độ chuyên môn thế học tập lẫn đạo học hết sức kém cỏi. Mạt nhân chỉ mong muốn việc làm cho liều lĩnh của chính bản thân mình sẽ để cho những bậc thức giả để ý đến tòa tháp giá trị này cùng sẽ quăng quật công chỉ điểm, hoàn chỉnh bạn dạng dịch này hoặc dịch lại trả toàn. Do chuyên môn Hán văn quá nhát cỏi cũng giống như hiểu biết về cố kỉnh học lẫn Phật học hết hạn hẹp, bản dịch nháp này không tránh khỏi đều sai lầm, thiếu thốn sót. Ngưỡng ước ao chư tôn đức, thức trả thương xót chỉ dạy với phủ bao gồm cho. Nếu như việc làm liều lĩnh này có đưa về chút lợi lạc nào cho những vị đồng tu Tịnh nghiệp thì bên trên là xin đem công đức ấy hồi đào bới bổn sư Thượng Tọa thượng Giải hạ Thắng, tọa nhà chùa Bửu Quang, tp sài gòn và các vị ân sư hoằng truyền Tịnh tông: cầm cố Hòa Thượng Thiền hạ Tâm, Đại Lão Hòa Thượng thượng Tri ha Tịnh, Đại Lão Hòa Thượng - thượng Tịnh hạ Không, lão cư sĩ Hoàng Niệm Tổ cùng các liên hữu thuộc Tịnh Tông học Hội Đài Loan đã phát trọng tâm ấn thí thành tựu vô giá này làm cho mạt nhân có cơ duyên được đọc; bên dưới thì xin phổ nguyện pháp giới chúng sanh số đông được vãng sanh cực Lạc, viên thành chánh quả.Xin tâm thành cảm tạ những vị đạo hữu trường đoản cú Hỷ, Huệ Trang, ko Châu, vai trung phong Từ đã các lần khuyến khích, sách tấn mạt nhân nuốm gắng xong xuôi việc gửi ngữ. Trân trọng cảm tạ các đạo hữu Minh Lập, Huệ Trang, Vạn Từ và Minh Tiến đã vứt công duyệt bản thảo sâu sắc và góp ý sửa chữa. Đạo hữu Vạn tự còn vứt công tra cứu những tài liệu để tìm ra niên đại của những dịch mang năm bản dịch ghê Vô Lượng Thọ cũng như lược sử ngài U Khê (tác giả cuốn Viên Trung Sao thường xuyên được Hoàng lão cư sĩ nhắc tới nhiều lần trong bản chủ giải này). Rất cảm ơn đạo hữu Minh Tiến sẽ dành tương đối nhiều thời gian layout và chủ trì bài toán ấn hành. Nguyện hồng ân Tam Bảo thường xuyên gia hộ cho các vị thiện học thức trên thân tâm luôn an lạc, đạo hạnh tăng tấn, một hậu cùng được gặp lại chốn Liên Đài.Mùa an cư năm 2002, Bửu quang quẻ tự đồ đệ Như Hòa kính ghi

Trích “Chú Giải Phật Thuyết Đại thừa Vô Lượng lâu - Quyển thứ Nhất”:
Pháp môn tịnh thổ là độc nhất vô nhị Thừa liễu nghĩa, vạn thiện đồng quy, phù hợp ứng khắp tía căn, thâu trọn phàm thánh, ra khỏi ba cõi theo chiều ngang (hoành khôn xiết tam giới), lập cập bước lên tư cõi Tịnh Độ, cực viên, cực đốn, là pháp môn vị diệu cần thiết nghĩ bàn. Khiếp Vô Lượng lâu là kinh lãnh đạo trọng yếu của những kinh Tịnh Độ. Các bậc đại đức trong Tịnh tông thường call là tởm này là ghê Tịnh Độ bậc nhất. Quyển Phật thuyết Đại vượt Vô Lượng lâu Trang Nghiêm tịnh tâm Bình Đẳng Giác Kinh là vì thầy tôi, lão cư sĩ Hạ Liên Cư, hội tập năm bạn dạng dịch cội đời Hán, Ngụy, Ngô, Đường, Tống của khiếp Vô Lượng Thọ, lựa chọn hết đông đảo điểm tinh yếu, thâu trọn những điểm mầu nhiệm soạn thành khiếp này, hiện đang rất được công thừa nhận là bản kinh Vô Lượng Thọ hoàn thành nhất.Kinh Vô Lượng thọ là cương yếu của Tịnh tông. Cư sĩ Bành Thiệu Thăng đời Thanh khen rằng: “Kinh Vô Lượng lâu là Viên giáo xứng tánh của Như Lai, là phương pháp hóa độ chúng sanh về cái họ vốn sẵn có”. Thầy mê thích Đạo Ân fan Nhật cũng khen khiếp này như sau: “Chánh thuyết của đức Như Lai xuất thế, bom tấn mầu nhiệm kỳ lạ, đặc biệt quan trọng tối thắng, lời giảng cùng cực về tốt nhất Thừa cứu cánh, lời vàng khiến chóng bệnh viên dung, lời thành thật của mười phương Như Lai, là giáo pháp chân thực dành mang lại kẻ nhưng mà thời tiết, căn nguyên đã chín muồi”.Cậu tôi là lão cư sĩ Mai quang Hy cũng ngợi khen: “Kinh Vô Lượng lâu là lời giảng xứng tánh mang lại cùng rất của Như Lai, là cách thức giáo hóa chúng sanh về cái họ sẵn có, là tuyệt nhất Thừa liễu nghĩa, là pháp môn tổng vạn thiện, là cương cứng yếu của hơn một trăm mẩy mươi gớm Tịnh Độ, là chỉ quy của cả Đại Tạng giáo”. Những bậc nhân từ đã nồng nhiệt khen ngợi kinh này như trên nguyên nhân là pháp môn Trì Danh Niệm Phật vô cùng viên mãn, thẳng chóng, là phương tiện rốt ráo nhất rất trực nhập, viên đốn cùng cực. Dùng biển cả nguyện nhất Thừa của đức Di Đà, sáu chữ hồng danh của trái Giác rốt ráo để triển khai cái trung tâm phát khởi mong thành Phật quả cho đàn chúng sanh ta. Cần sử dụng quả có tác dụng nhân, nhân quả đồng thời; từ trái khởi tu, bắt buộc tu cũng chính là quả. Trung ương tu cầu thành Phật chính là cái thành tâm Phật không thể nghĩ bàn. Bởi vì vậy, sách Di Đà yếu Giải viết:“Một câu A Di Đà Phật chính là pháp nhằm đắc Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác của đức Bổn Sư ưa thích Ca trong đời ác Ngũ Trược, nay đem toàn thể Quả Giác này trao cho chúng sanh trược ác. Đó là cảnh giới sở hành của chư Phật, đưa ra Phật với Phật mới có thể hiểu tận cùng được nổi, chẳng phải là điều cửu giới cần sử dụng tự lực mà lại tin gọi được nổi”. Lại viết: “Đem pháp giới thể làm thành thân và cõi của Phật Di Đà. Cũng vị chính toàn bộ cái Thể ấy làm thành danh hiệu Di Đà. Bởi vậy, thương hiệu Di Đà chính là bổn giác lý tánh của bọn chúng sanh”. Đủ thấy rằng: khiếp này thiệt là lời giảng xứng tánh mang đến cùng rất của đấng đại từ bỏ bi phụ Như Lai nạm Tôn, là kho tàng kín đáo của chư Phật đem trưng bày trọn vẹn ra hết. Vả lại, pháp môn Niệm Phật đó cũng chính là cách thức để giáo hóa bọn chúng sanh về cái họ vốn sẵn có. Đúng như sách yếu ớt Giải đang nói, một câu Phật hiệu này đó là bổn giác lý tánh của chúng sanh. Phải biết: loại tâm niệm Phật ngay bây giờ của ta đó là Quả Giác của Như Lai. Do đó, cửa hàng kinh dạy: “Tâm này là Phật”. Tâm này trì danh thì chính là “tâm này làm cho Phật”. Vốn sẽ là Phật, nay lại làm cho Phật. Bởi vì vậy, ngay lập tức lập có nghĩa là Phật, thắng chóng thỏa đáng, phương tiện đi lại rốt ráo, kỳ diệu, sệt biệt, thù thắng cần yếu nghĩ bàn.
Hơn nữa, trong những kinh Tịnh Độ, chỉ gồm kinh này còn có đủ đầy đủ cả Viên lẫn Diệu: sử dụng “phát nhân tình Đề tâm, tuyệt nhất hướng siêng niệm” làm cho Tông, mang đại nguyện mười niệm ắt vãng sanh của Phật Di Đà làm gốc, giảng tinh tế chánh nhân vãng sanh của bố bậc, bao gồm trọn khắp các loài thánh phàm vào chín giới, dạy rõ pháp Trì Danh Niệm Phật, trực chỉ tuyến phố vãng sinh quy nguyên. Bởi vì vậy, khiếp này được xem là kinh bậc nhất của Tịnh Tông. Khổ nỗi, kinh điển quý báu thù thắng hàng đầu của Tịnh tông này lại bị chìm tủ trong Đại Tạng china đến hơn ngàn năm. Xét mang đến nguyên nhân, cũng do kinh này còn có đến năm bản dịch gốc, các bạn dạng dịch hoặc rộng lớn hoặc lược không đúng biệt tương đối lớn. Nêu một ví dụ: Về đại nguyện của đức Di Đà, trong hai phiên bản dịch đời Đường với đời Ngụy có bốn mươi tám nguyện, tuy vậy hai bạn dạng dịch đời Ngô với Hán chỉ tất cả hai mươi bốn, bản dịch đời Tống lại là tía mươi sáu nguyện. Điều này làm cho kẻ sơ trung ương học Phật nếu siêng trì một bản dịch thì cạnh tranh bề nắm rõ ý chỉ sâu xa. Nếu đọc đủ cả năm bản lại càng gian nan. Bởi vậy, phần nhiều bỏ kinh này, dồn mức độ vào nghiên cứu kinh A Di Đà. Đầu đời Thanh, cư sĩ Bành Thiệu Thăng nói: “Kinh này không nhiều được xiển dương thì quả thật là do chúng ta thiếu cội lành”. Thật đúng như vậy! vậy nên, những đại cư sĩ vương vãi Nhật Hưu đời Tống, Bành Thiệu Thăng, Ngụy Thừa tiệm đời Thanh đều vày hoằng dương ghê này nhưng mà mỗi vị trước sau biên soạn ra hội bổn và tiết bổn Cư sĩ vương vãi Nhật Hưu đời Tống từng viết cuốn Long Thư Tịnh Độ Văn được bốn biển khơi khen ngợi, truyền tụng tới nay. Ông Vương lúc lâm bình thường đứng ngay ngắn vãng sanh, đủ minh chứng cư sĩ thiệt là bậc hạnh giải đông đảo ưu việt, là bậc ngay tại nhà đại đức thù thắng hy hữu của Tịnh Tông Trung Hoa. Ông Vương nhớ tiếc nuối bảo điển bị vết mờ do bụi phủ, bèn hội tập bốn phiên bản dịch những đời Hán, Ngụy, Ngô, Tống của khiếp Vô Lượng Thọ, soạn thành một bản, viết tên là Đại A Di Đà kinh. Phiên bản của ông Vương thành lập và hoạt động được cả nước khen là luôn tiện lợi, được các tùng lâm lấy có tác dụng khóa bổn lưu truyền thịnh hành còn hơn cả bạn dạng dịch gốc. Càn Long Đại Tạng ghê của trung quốc và Đại Chánh Tân Tu Đại Tạng của Nhật hầu như thu nhập phiên bản hội tập của vương vãi vào Đại Tạng. Liên Trì đại sư nói: “Bản hội tập của ông Vương so sánh với năm bạn dạng dịch thì giản dị, rõ ràng, hiện tại đang phổ biến, công dụng rất lớn”, Lại nói: “Do bạn dạng của họ Vương thịnh hành trong đời, bạn ta quen xem”. Bởi thế, trong thành tựu Di Đà Sớ Sao, mỗi lúc dẫn triệu chứng kinh Vô Lượng Thọ, đa số Ngài trích dẫn từ bản của ông Vương. Cận đại, Ấn quang đãng đại sư lúc viết lời tựa cho lần tái bạn dạng bộ Viên Trung Sao, cũng khen bạn dạng của ông vương là: “Văn nghĩa tường tận, giữ thông khắp nơi”. Bạn dạng hội tập của ông vương tuy bao gồm công khôn xiết lớn so với Tịnh tông, cơ mà có rất nhiều điểm không đúng sót. Ngọc trắng tất cả vết, hiền trả xót xa! Liên Trì đại sư chê rằng: “Sao phần trước, viết góp phần sau”, “phần lấy, phần vứt chưa trọn vẹn”. Bành Thiệu Thăng cư sĩ chê là: “Lộn xộn, trái nghịch nhau, chẳng cân xứng với ý chỉ viên dung”. Cây viết giả nay dựa trên lời phê của những bậc cổ đức, trộm nêu ra tía khuyết điểm của ông Vương:- Một, bạn dạng hội tập của ông vương vãi chỉ dựa theo tứ bản, không dùng phiên bản dịch đời Đường. Bạn dạng dịch đời Đường mang tên Vô Lượng lâu Như Lai Hội trích từ kinh Đại Bảo Tích vì chưng đại sư tình nhân Đề lưu lại Chí dịch, lời văn có khá nhiều điểm áo diệu, tinh yếu mà các phiên bản dịch không giống không có. - Hai, phần lấy, phần quăng quật chưa trọn vẹn: lựa chọn phần rườm rà, cho chỗ trọng yếu, thay đổi sâu thành cạn. Ví dụ điển hình như, Liên Trì đại sư quở quang rằng: “Như cha bậc vãng sanh, bạn dạng dịch đời Ngụy đều nói là phát ý trung nhân Đề tâm, mà phiên bản họ vương chỉ nói là bậc trung phát nhân tình Đề tâm. Bậc hạ bảo chẳng phát, bậc thượng lại chẳng nói, bởi thế cao vì vậy, bảo là chưa trọn vẹn”. Do câu trên, thấy rằng “bậc thượng tốt chẳng sản phẩm công nghệ tự. Chẳng nói” là quăng quật chỗ trọng yếu, “bậc hạ lại nói chẳng phát” đó là biến sâu thành cạn. Vày vậy, Liên Trì đại sư thuộc ông Bành phần nhiều quở trách.- Ba, từ ý thêm văn, nghiễm nhiên tự sáng tác. Chúng ta Vương hay sử dụng lời văn mình chế tác ra để diễn thuật nghĩa của phiên bản dịch gốc. Bởi vậy, Liên Trì đại sư quở trách rằng: “Sao phần trước, góp phần sau, chưa theo đúng phép dịch thuật”. Ngài trách ông vương vãi sao dẫn tởm văn nơi phần trước, rồi tiếp đó, chép thêm lời văn ông tự soạn. Nếu đã là hội tập, rất cần được dựa theo bạn dạng dịch gốc, muôn phần chẳng được dùng câu như thế nào ngoài phiên bản dịch gốc. Vị ông tự nhân thể thêm câu văn đề nghị Tổ trách bọn họ Vương “chưa theo như đúng phép dịch thuật”. Thấy được hầu hết khuyết điểm trên của mình Vương không có nghĩa là chẳng cần hội tập, nhưng chỉ để xem rằng hội phiên bản của ông ta có khá nhiều tỳ vết.
Cư sĩ Bành Thiệu Thăng cảm khái trước lầm lỗi của hội phiên bản họ Vương, bèn dùng bạn dạng dịch đời Ngụy chia thành từng mục, chế tạo ra thành bản kinh Vô Lượng Thọ sản phẩm bảy, nhưng bản này chỉ cần tiết bản của bản dịch đời Ngụy. Vày thế, cuối đời Thanh, cư sĩ Ngụy Thừa quán (tự là mang Thâm) nhằm cứu vãn lỗi của ông Long Thư (hiệu của ông vương Nhật Hưu) bèn cần sử dụng cả năm phiên bản dịch cội hội tập thành một bản. Lúc đầu đặt tên là tởm Vô Lượng Thọ, sau ông Chánh Định vương Canh Tâm biến thành Ma Ha A Di Đà Kinh. Lời văn bạn dạng hội tập của ông Ngụy giản dị, vào sáng, chọn lọc, ham mê đáng, thừa xa phiên bản họ Vương, nhưng vẫn vướng căn bịnh thêm văn chưa hoàn toàn kết thúc hết được. Vị đó, phiên bản của chúng ta Ngụy cũng chưa tận thiện.Tiên sư là cư sĩ Hạ Liên Cư bị, trí thuộc đủ, nối liền Tông lẫn Giáo, viên dung Hiển, Mật, Thiền, Tịnh tốt nhất tâm, chăm hoằng dương trì danh niệm Phật nhiếp vạn đức. Vày hoằng dương Tịnh Tông cần Ngài mong mỏi bản kinh đệ nhất của Tịnh Tông này sẽ được vẹt những vết bụi tỏa sáng, nguyện ước phiên bản kinh vô thượng này lợi lạc đời sau, bèn kế tiền hiền, thực hiện hội tập lần nữa, vứt vứt vạn duyên tạm dừng hoạt động ba năm, tịnh đàn, kết giới, lắng tâm, tồn chí, sửa bản thảo mười lần mới hoàn tất. Đầu tiên, được vị lão pháp môn sư thấu triệt cả Tông lẫn Giáo là Huệ Minh, tay vậy hội phiên bản chụp hình trước Phật điện để hội chứng minh. Kế đó, vị đại đức trong điều khoản tông là lão pháp môn sư Từ Châu chuyên giảng kinh này sinh hoạt Tế Nam, đích thân phân khoa, giảng giải. Cậu tôi là Mai lão cư sĩ cũng giảng kinh này bên trên đài phân phát thanh trung ương, khen là hội bạn dạng tốt nhất. Sau đấy, vào phần lời tựa của kinh, ông còn viết:“Tinh đáng, minh xác, hiển nhiên gồm căn cứ. Không một nghĩa làm sao chẳng mang từ bản dịch gốc. Ko một câu nào vượt ngoài bạn dạng gốc. Làm rõ ràng những chỗ cạnh tranh khăn, thô tháp, buổi tối nghĩa. Với chỗ bất tiện rườm rà làm cho dễ dàng gọn gàng. Nơi lộn xộn, lôi thôi biến thành nghiêm chỉnh. địa điểm thiếu sót làm cho viên dung. Chỗ tốt đẹp đầy đủ được đầy đủ, không sự thực làm sao chẳng được thâu rước trọn vẹn. Tuy muốn chê là bản chẳng xuất xắc cũng vô phương”.Vì vậy, từ khi hội bạn dạng của tiên sư thành lập và hoạt động đến nay, chẳng tất cả chân mà lại đi mọi chốn. Các bậc tôn túc Phật giáo cho rằng hội phiên bản này văn giản dị, nghĩa phong phú, câu chữ lưu loát, nghĩa lý viên dung, cho nên nó được giảng thuyết, tán dương, giữ truyền cả trong nước lẫn hải ngoại. Bạn thấy kẻ nghe hoan tin vui tín thọ, trì tụng, ấn hành tiếp tục chẳng dứt. Sát đây, hội bản này được giới học Phật hải ngoại gửi vào Tục Tạng trong lẫn ấn hành mới nhất. Mừng được thấy quang minh của Đại kinh thường chiếu núm gian, dòng nguyện thù chiến thắng hội tập của tiên nhân từ may đã viên thành. Phiên bản kinh Vô Lượng Thọ triển khai xong nhất nay đã hiện diện, ấy thiệt là đại sự nhân duyên hy hữu khó gặp gỡ vậy.Niệm Tổ tôi là phàm phu đầy dẫy phiền não, trót được tiên sư phó thác đại sự chú giải hoằng dương gớm này. Tôi mặc dù trước vẫn phát đại tâm, cơ mà chướng sâu huệ cạn, buộc phải vâng lãnh sứ mệnh nặng năn nỉ này thật hoảng loạn tột bực! May được từng theo học dưới giảng tòa của thầy, đích thân nghe toàn thể kinh này. Trong nhì mươi năm hầu hạ, từng được nghe điểm huyền áo của những tông Thiền, Tịnh, Mật, gọi thô thiển thâm tâm hội tập Đại khiếp của tiên sư. Đầu thập niên sáu mươi, từng demo viết đề cưng cửng huyền nghĩa kinh này, trình lên thầy duyệt, may được ấn khả, dẫu vậy trong cơn kiếp nạn biện pháp mạng Văn Hóa, bản thảo ấy bị bỏ mất không có gì chút gì.Tôi lúc này tuổi đã ko kể bảy mươi, lại lắm bệnh dịch cũ, thẹn chưa báo ơn sâu, hại vô thường bất chợt đến, phải gắng gượng gập tấm thân già bệnh, kế tục hoằng thệ truyền đăng, lấy thân chổ chính giữa này cúng nhịn nhường Tam Bảo, tạm dừng hoạt động tạ khách, toàn lực chú thích kinh, ước ao báo một trong muôn phần ân sâu của tổ sư cùng mười phương tam cụ thượng sư Tam Bảo cùng pháp giới chúng sanh. Thêm nữa, khiếp này thù thắng tại phần khế lý, khế cơ. Lý là thật Tế Lý Thể, cũng có nghĩa là Chân rất thực Tướng, bổn tế chân thật. Khế lý bởi vì kinh này vốn trụ nơi chân thật huệ nhằm khai hóa hiển thị chân thực Tế cùng ban chiếc lợi chân thật, thuần độc nhất chân thật. Tởm này còn được xưng tụng là Trung Bổn Hoa Nghiêm kinh: không còn thảy sự lý được giảng trong khiếp này mọi là tốt nhất Chân pháp giới sự lý vô ngại, sự sự vô hổ ngươi của khiếp Hoa Nghiêm. Lý thể túng thiếu mật, sâu thẳm của gớm Hoa Nghiêm hiện diện trong ghê này phải nói là khế lý. Về khế cơ, chỉ riêng rẽ mình ghê này là thù thắng. Pháp môn Trì Danh của kinh này tương thích khắp cả cha căn, thâu trọn phàm thánh. Kẻ thượng thượng căn thiệt rất thích hợp gánh vác tổng thể kinh này, kẻ hạ hạ căn cũng hoàn toàn có thể do ghê này đắc độ. Trên thì như Pháp Thân Đại Sĩ: Văn Thù, Phổ thánh thiện cũng phần đa phát nguyện vãng sanh. Dưới mang lại Ngũ Nghịch, Thập Ác lâm chung niệm Phật cũng mọi tùy nguyện vãng sanh.Vượt ngang khỏi cha cõi, chứng trọn vẹn tứ cõi Tịnh Độ, chóng sát cánh cùng tiệm Âm, vắt Chí, bắt đầu thấy phương tiện đi lại rốt ráo của pháp môn này thật thích ứng khắp những căn cơ. Rộng nữa, khế cơ còn tức là “khéo khế hợp với căn cơ, thời đại”. Như Lai rủ lòng từ riêng gìn giữ kinh này một trăm năm nữa sau thời điểm các khiếp khác khử hết, đúng là ngụ ý: khiếp này cân xứng xã hội lúc này và tương lai. Hiện tại, kỹ thuật phát triển, trái đất càng rất cần phải có tương đối đầy đủ tri thức rộng rãi. Xóm hội tiến bộ, trách nhiệm mọi cá nhân phải đảm nhận càng tăng thêm. Vị vậy, ai nấy đều phải học rộng, nhiều năng, cúc cung tận tụy tham gia kiến thiết, sinh sản phước cho nhân dân, thực hiện nhân gian Tịnh Độ. Cận đại, đại sư Thái Hư đề xướng nhân gian Tịnh Độ, từng vật chứng kinh Vô Lượng Thọ. Ấy là vì chưng kinh này soi chiếu cả pháp thế gian lẫn xuất cầm gian, dạy dỗ rõ hai đế Chân, Tục. Điểm mầu nhiệm của Tịnh tông là “chẳng lìa