Bắt Được Rồi, vk Ngốc - Pum

Tác giả Pum
Bộ sách
Thể loại hiện đại
Tình trạng Hoàn Thành
Định dạng e
Book prc pdf epub azw3
Lượt xem 1420
Từ khóa e
Book prc pdf epub azw3 full Pum Ngôn Tình hiện tại Đại Văn học phương Đông
Nguồn diendanlequydon.com

*

Vương Ái Hy – thiếu phụ mang vẻ đẹp thuần khiết của một thiên sứ tuyệt mỹ, nhưng đằng sau lớp vỏ bọc táo bạo mẽ hoàn hảo và tuyệt vời nhất ấy là một trong những trái tim trong suốt tựa trộn lê thuận tiện thương tổn.

Bạn đang xem: Bắt được rồi vợ ngốc

Hàn Minh Vỹ – thiếu thốn gia của tổ chức triển khai mafia Knight danh tiếng, cách cư xử ngạo mạn và ghẻ lạnh thường thấy được khiến cho nhờ chính cuộc sống khắc nghiệt trong quả đât ngầm, luôn luôn đối diện với cuộc sống thường ngày bằng sự tàn khốc và độc đoán đúng chất của một ác quỷ thực sự.

Một thiên sứ toả sáng trong số những vầng hào quang phủ lánh… Một hung quỷ cô độc trong trái đất bóng buổi tối của thiết yếu mình… Truyền thuyết đồng hồ cát như một tua dây link vô hình, nối sát số phận giữa hai hình bóng tưởng chừng như đối lập hoàn toàn lại với nhau.

Song hành thuộc hai hướng đi vào cả bây giờ và thừa khứ, áp lực nặng nề được đặt ra dành riêng trọn vẹn cho Hàn Minh Vỹ

“Quyền lực và phụ nữ, con sẽ lựa chọn thứ nào?”

Một trong nhị sự gạn lọc sinh tử, đưa ra quyết định giữa quyền lực tối cao và tình yêu.

Với thân phận là một người thừa kế vừa lòng pháp của tổ chức mafia Knight, liệu quyền lực sẽ được Minh Vỹ đặt lên trên hàng đầu, gạt bỏ thứ tình cảm cá thể để đồng ý trở thành công cụ cho tổ chức triển khai tội ác?

Bóng tối đem đến nỗi đau tưởng chừng vô hạn, tuy vậy liệu nó sẽ tồn trên vĩnh cữu?

“Quyền lực! phụ nữ chẳng là gì cả...”

Một nhân loại đẫm máu luôn luôn hiện hữu đều xung đột trắc trở nhưng lại không còn khó hiểu, những đổi thay cố bi quan trong tình yêu không lối thoát...

... Liệu tia sáng đã lại một lần tiếp nữa tìm về nhẵn đêm, trả về việc sống vắng lặng và hạnh phúc?

Bước đi thuộc truyền thuyết đồng hồ thời trang cát, một trải nghiệm hoàn toàn mới lạ cùng thuộc về thừa khứ đơn lẻ của vương Ái Hy.

“Truyền thuyết nói rằng, chỉ cần em lật ngược đồng hồ cát lại mỗi khi em buồn, thì cuộc đời đầy rẫy buồn phiền của em sẽ tiến hành bước sang 1 trang mới, trắng tinh không chút nhức thương! tương tự như gạt bỏ quá khứ làm cho lại từ bỏ đầu.”

Liệu tình ái giữa thiên sứ với ác quỷ hoàn toàn có thể trở buộc phải bất tử?

***

Đôi bàn tay Ái Hy siết ung dung lấy Minh Vỹ, cô ôm anh một phương pháp thận trọng, như thể không muốn để anh tổn thương tất cả linh hồn và thể xác.Sự xuất hiện thêm đột ngột của cô khiến cho Hạo Thần sững người, anh đứng yên ổn không cử động, không còn có bất kỳ hành rượu cồn nào khác cả.Mưa vẫn rơi…Ái Hy bắt đầu cảm nhận được thân nhiệt giá lạnh của cơ thể Minh Vỹ.Tại sao cô lại không tin anh?
Là vị cô không tìm làm rõ mọi chuyện và tóm lại vội vàng, cần đã khiến cho anh tổn thương.Cô đã gần như mất hết khả năng cân nhắc sau khi sử dụng chính đôi tay mình dìm anh xuống bể bơi, tuy vậy cô lại không đành lòng nhằm mặc anh như thế…Cô hận anh, tuy vậy không tức là cô hy vọng anh chết!!Cũng vì một phút mượt lòng, bởi cô vẫn còn đó rất yêu thương anh, mà đôi chân lại vô thức trở lại điểm xuất phát… để cứu giúp anh.Cảm ơn trời!! nhờ vào quyết định đúng mực này của cô… khi quay lại, thực sự đã được phơi bày, cùng sinh mạng của Minh Vỹ cũng khá được cứu sống.Thì ra hơn bố năm qua, bạn luôn quan tâm và dồn mang lại cô phần đông thứ bốn tưởng không xuất sắc về Minh Vỹ mới thực sự là kẻ *** hại anh.Anh Triết Dạ và mái ấm gia đình cô là vì Điền Huân giết, tuy nhiên hắn đã buộc phải trả giá bởi chính mạng sinh sống của mình.Còn Hạo Thần là người biết rõ phần nhiều chuyện, nhưng mà lại cố ý nói dối cô, khiến cho cô với Minh Vỹ đi đến bờ vực đoạn tuyệt.Nước đôi mắt cô lăn dài, nhưng mà cô lại mạnh khỏe gạt nó đi một cách dứt khoát…Vì cô không thích cho kẻ ******** như Hạo Thần trông thấy bản thân khóc!Ái Hy cúi đầu xuống quan gần kề Minh Vỹ, đôi mắt anh anh khép hờ, nhưng 1 bàn tay của anh ý đang cụ chặt đem cổ tay của cô.Anh tự gặm môi mình đến cả bật máu, để có thể tỉnh táo trong lúc này… bởi vì anh biết đấy là thời khắc đặc biệt đánh dấu cho sự mở màn mới thân anh với cô.Cơn ai oán ngủ do viên dung dịch của cô mang về khiến mi đôi mắt anh nặng nề trĩu, nhưng lại lý trí với giác quan liêu của anh vẫn còn đấy hoạt động.Anh biết… cô nàng đang che chở và ôm anh, cũng là người anh yêu thương nhất.Cô trở về là để cứu vớt anh, và từ bây giờ dù ko thể chắc hẳn rằng được, cơ mà cô đã sắp quay về bên anh, anh biết điều đó.Lý bởi vì anh không còn mở miệng lý giải với cô dù là nửa lời… bởi vì anh biết rõ, cô sẽ không hề tin anh khi chính bản thân và trọng tâm trí cô đã khẳng định anh là 1 trong những kẻ sát nhân.Dù sao anh cũng đã từng trải qua toàn bộ mùi vị đắng cay của cuộc sống rồi. Vào lúc cô gồm ý định làm thịt anh, anh đã từng nghĩ có lẽ rằng cái bị tiêu diệt sẽ khiến anh vơi nhõm với thanh thoát hơn!...

*

*

*
*

Bắt được rồi, vợ Ngốc

Em sẽ là vợ tôi

Từng đợt sóng nhẹ nhàng vỗ vào bờ, cơn gió mùa hè dịu dàng nâng niu những tia nắng còn sót lại sau hoàng hôn.

Trên bãi biển thanh bình, Ái Hy thoải mái thả mình vào làn gió mát, đôi mắt khẽ nhắm hờ từ từ cảm nhận khoảnh khắc bình im tưởng chừng như vô tận.

*Bốp**Bốp*

Một thứ âm nhạc mang tính chất “bạo lực” vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh vốn có trên bãi biển Kỳ Sa. Ái Hy khó chịu nhíu mày, cơ mà sau đó nhanh chóng rơi vào trạng thái vô thức.

*Bốp**Bốp*

Hàng loạt những thứ music khiến người khác khó chịu lại vang lên, Ái Hy vẫn bướng bỉnh chìm vào thế giới của riêng biệt mình, phó mặc mọi thứ mang lại thời gian.

- “Sao hả? Cậu ấm của tổ chức mafia Knight trên đây sao?” – Một giọng nói cợt nhả vang lên, nghe thôi cũng đủ biết phía trên là một thương hiệu chẳng ra gì.

- “Hừ, đừng vội mừng nhanh như thế ông bạn ạ.” – Lại một giọng nói khác lạnh lùng lên tiếng, tuy có dễ nghe hơn nhưng mà chất giọng khiến người khác không khỏi rùng mình.

- “Tụi bây, đánh nó tiếp mang lại tao!”

*Bốp**Bốp*

Lại là thứ music đáng nguyền rủa ấy.

Lúc này, Ái Hy ko thể chịu đựng thêm được nữa, đôi mắt đẹp ẩn hiện sau hàng mi cong vút đang trở cần vô cùng sắc bén. Cơn giận đến đỉnh điểm, Ái Hy tức giận hét lên.

- “Này! Làm cái quái gì vậy! Có biết các người vẫn làm phiền người khác không?” – Vừa con quay người lại, cảnh tượng trước mắt càng làm Ái Hy thêm phần giận dữ.

Một đám người bặm trợn mặc áo vest đen đang vây đánh một chàng trai tầm tuổi Ái Hy, tuy gương mặt chàng trai ấy có nhiều mến tích cơ mà cũng phải công nhận rằng… anh chàng này rất rất đẹp trai, chưa kể đến cách nạp năng lượng mặc đầy phong cách của cậu ta.

Trông thấy cảnh tượng này, “tình mẫu tử” trong lòng Ái Hy lại bùng phát, ko thể nén được cảm xúc của mình, Ái Hy bước từng bước đến gần đám người ấy, mặc dù vào lòng có chút căng thẳng và sợ hãi.

Chẳng mấy chốc, cả chục ánh mắt đổ dồn về phía Ái Hy vẫn tiến đến, vào đó bao gồm ánh mắt ngạc nhiên của anh chàng xấu số.

Ái Hy đứng trước mặt chàng trai ấy, sau đó quay sống lưng lại, thu hết can đảm dang rộng nhị tay đậy chở mang đến chàng trai phía sau.

- “Cả một đám mà lại đánh một người, các người ko thấy xấu hổ sao?” – Cả người Ái Hy run nhẹ, cố gắng giữ bình tĩnh quát vào mặt đám người kia.

Xem thêm:

- “Cô em không tương quan nên đừng xen vào. Nếu gương mặt xinh xắn này có một vết sẹo thì thật đáng tiếc đấy.” – Một tên bước ra, đưa tay nâng mặt Ái Hy lên xem xét, giọng điệu bỡn cợt.

- “Đừng chạm vào tôi!” – Ái Hy gằn giọng, hất bàn tay tê ra khỏi mặt mình, sau đó quay sang chàng trai thì thầm. – “Khi nào tôi ra hiệu thì anh chạy nhé.”

Đột ngột Ái Hy tiến đến gần gã đó, nở một nụ cười dịu dàng, đôi môi cong cong trông như một thiên sứ đang toả sáng vào màn đêm tĩnh mịch.

- “Hơ.” – tên đứng đầu ngẩn người ra nhìn, sau đó lắc lắc đầu, tiếp tục hạ giọng. – “Đây không phải việc của cô, đừng coi vào, nếu không đừng trách chúng tôi độc ác.”

Ái Hy vẫn ko màng để tâm, tiếp tục tiến đến gần đến đám người trước mặt, bất giác thương hiệu đứng đầu lùi về sau một bước. Đứng đối mặt với đám người hung tợn ấy, Ái Hy hít một hơi thật sâu, ngoảnh mặt về phía sau hét lớn.

- “Mau chạy đi!”

Cùng lúc ấy, một vòng tay mạnh mẽ ôm lấy Ái Hy từ phía sau.

*

*Tách*

Sau tiếng búng tay đó, bao phủ xuất hiện vô số những người áo black khác, cấp tốc chóng vây kín đám người lúc nãy.

Vẫn không kịp hiểu chuyện gì đã xảy ra, Ái Hy ngước mặt lên và bắt gặp một đôi mắt khác cũng vẫn nhìn mình.

- “Em… tên gì?” – Giọng nói trầm ấm vang lên, song mắt màu hổ phách đang siêng chú nhìn Ái Hy.

Ái Hy ngớ người, ko ngờ trong size cảnh hỗn loạn như thế mà anh ta vẫn còn có chổ chính giữa trạng để làm quen. Đúng là.

- “Vương Ái Hy.” – Theo phép lịch sự, Ái Hy mỉm cười thân thiện trả lời.

- “Ái Hy.” – Anh chàng lặp lại thương hiệu Ái Hy một lần nữa, nét mặt hơi khó hiểu.

- “À, bây giờ tôi có việc phải đi rồi.” – Ái Hy như sực nhớ ra một điều quan liêu trọng, nở một nụ cười khiêm tốn.

Hiểu được Ái Hy đã ám chỉ thứ gì, chàng trai lập tức buông tay ra, lặng lẽ nhìn theo bóng dáng nhỏ bé khuất xa dần.

- “Thiếu gia, cô gái ấy là ai vậy?” – Một người đeo kính black cung kính chào chàng trai ấy, sau đó cất tiếng hỏi.

- “Vương Ái Hy.” – Gương mặt của chàng trai không chút biểu cảm, lạnh lùng đáp. – “. Vợ chưa cưới của tôi.”

- “Mẹ, nhỏ về rồi.” – Sau gần nhị tiếng đồng hồ ngồi xe buýt về nhà, Ái Hy tái mặt mở cửa, cười gượng.

- “Đây, hành lí của con.” – Một chiếc vali màu hồng được “trang trọng” đưa đến Ái Hy, kèm theo một nụ cười đầy sát khí.

- “Mẹ! Đừng mà!!!” – Ái Hy vội vã nắm lấy bàn tay “ngọc ngà” của mẹ lay lay, song mắt chớp chớp cầu xin. – “Lẽ nào mẹ lại nhẫn vai trung phong đuổi bé đi như thế?”

- “Đuổi? Ai đuổi con?” – Gương mặt mẹ Ái Hy nghệch ra, nụ cười bên trên môi tắt hẳn.

- “Mẹ chứ còn ai? Nếu không đuổi nhỏ ra khỏi nhà thì tại sao lại gửi cho con cái vali này?” – Ái Hy nheo mắt nhìn mẹ mình, nghi hoặc hỏi.

- “Con sẽ đến nhà chồng sống một thời gian.” – Bất giác bà vương vãi thở dài, đôi mắt lặng lẽ quan liêu sát chiếc BMW màu black bóng loáng ở đối diện nhà.

- “Chồng? Chồng nào?” – Ái Hy ngơ ngác hỏi, giọng nói hơi nghẹn lại.

Đột ngột một giọng nói quen thuộc cất lên, phá vỡ bầu không khí căng thẳng.

Bài viết liên quan